Kể tên các tác phẩm thơ văn âm nhạc viết về nữ tướng Lê chân và Đức Vương Ngô quyền
nữ tướng Lê chân
Tác giả: Gia Long Hp
NỮ TƯỚNG LÊ CHÂN
Trong lịch sử đấu tranh bất khuất
Bao lớp người nữ rất kiên cường
Lê Chân sáng một tấm gương
Kẻ thù nào dám coi thường Nước Nam .
Bà sinh trưởng ở An Biên ( Vẻn )
Vùng Đông Triều ven biển Quảng Ninh
Quê nhà thuở ấy thanh bình
Nàng Chân đức độ ngoan ,xinh nhất làng.
Tên Tô Định thư sang hà hiếp
Đòi cưới Nàng làm thiếp của Y
Chối từ dứt khoát một khi
Chính chuyên chẳng nỡ cần chi phận hầu
Giận thiếu nữ đục ngầu con mắt
Liền sai người đến bắt song thân
Căm thù hun đúc Lê Chân
Tìm thầy học võ chiêu dân diệt thù .
Năm Canh Tý mùa thu đồng khởi
Hai Bà Trưng đã đón Bà về
Phong làm tướng một vùng quê
Bốn miền Giao Chỉ nhất tề nổi lên.
Thế tấn công vang rền vũ bão
Hai tháng trời đầu não địch tan
Vua Tôi tướng sĩ hân hoan
Thánh Chân phong sắc quản toàn Xứ Đông.
Mở trang trại,gieo trồng ngô lúa
Khoan sức dân chợ búa như nêm
Luyện binh rèn sĩ ngày đêm
Hải Tần phòng thủ càng thêm vững vàng .
Tượng Đức Bà hiên ngang đứng đó
Cùng chúng sinh chắn gió ngăn giông
Hải Phòng mảnh đất thành đồng
Tự hào nòi giống Tiên Rồng Việt Nam
IX - Vua Ngô Quyền và chiến thắng Bạch Đằng giang
Mộng bành trướng đã thành rồi!
Giặc Nam Hán vẫn đứng ngồi không yên.
Chỉ bằng một trận xông lên,
Dương Đình Nghệ đã tô thêm sử vàng:
Con nuôi (Danh nghĩa rõ ràng),
Chính là lực lượng ba ngàn nghĩa binh;
Anh hùng, hào kiệt liên minh;
Từ Ái Châu, bất thình lình tiến ra,
Đánh Giao Châu, chiếm Đại La...
Giặc chạy tán loạn, chết già nửa quân(1);
Lý Tiến trốn chạy thoát thân;
Nổi giận, chúa Hán quyết tâm rửa hờn;
Khổ thân Trần Bảo tài non:
Vây người! Lại bị quây tròn: Người vây;
Đánh vận động, dụng mưu hay,
Giết chết Trần Bảo ở ngay trận tiền,
Dương Đình Nghệ lại tiến lên
Quét sạch Nam Hán mọi miền non sông.
Bất ngờ, liên tục tiến công,
Toàn dân đoàn kết, đầy lòng tự tin...
Đã cho chiến thắng vang rền;
Bài học đánh giặc khó quên vẫn còn. Để Nam Hán” ngậm bồ hòn”,
Bớt điên đảo, bớt ngó nhòm nước ta;
Dẻo mềm, sách lược nhìn xa,
Xưng “Tiết độ sứ’ cũng là đương nhiên.
Xây nền tự chủ vững bền;
Không may, bị tướng dưới quyền cướp công(2)
(Phản thầy, đâu dễ thoát vòng?
Kiều Công Tiễn sớm thân vong, tội đền)
***
Xứ Đường Lâm có Ngô Quyền(3)
Nổi danh trí dũng, lực bền, sức sung,
Cùng Dương Đình Nghệ vẫy vùng,
Đánh quân xâm lược, lẫy lừng chiến công;
Nghe tin Công Tiễn bất trung,
Ngô Quyền giận giữ, quyết lòng không tha,
Từ châu Ái, kéo quân ra...
Công Tiễn hèn nhát, theo đà hại dân:
Cầu xin Nam Hán viện quân,
Cũng là bán nước, ôm chân kẻ thù;
Vết nhơ còn mãi nghìn thu.
Ngô Quyền tức tốc tiễu trừ kẻ gian:
Thành Đại La đã dẹp an,
Kiều Công Tiễn đã thân tan, hồn lìa(4)
Giặc Nam Hán cướp nước kia
Coi chừng cũng chuốc lấy bia miệng đời.
Hoằng Thao đem hai vạn người,
Mấy trăm thuyền chiến, rạch trời tiến sang;
Chúa Hán đóng Hải Môn quan
Để làm thanh viện ở đàng sau con.
Bach Đằng giang nổi sóng cồn(5)
Cuối năm giá rét, mưa tuôn dầm dề;
Hàng nghìn cây gỗ đốn về,
Lòng sông, cắm kín, đầu rê thượng nguồn;
Hàng hàng nhọn hoắt, ánh gươm
Bởi đầu bịt sắt, can trường chờ trông...
Dương Tam Kha, tả ngạn sông;
Xương Ngập mạn hữu, tấn công tạt sườn(6)
Đạo quân mạnh để chặn đường:
Ngô Quyền chỉ đạo, giặc lường được sao?
Thuyền giặc vượt biển tiến vào;
Trời còn mớ sáng, triều cao, thuận buồm...
Nguyễn Tất Tố - Người địa phương-
Chỉ huy nhử địch, ngọn nguồn hiểu sâu;
Vừa lùi, vừa quyết đối đầu
Để khi triều xuống, giặc đâu có ngờ:
Trận địa mai phục đợi chờ;
Nước sông dần thấp, cọc nhô đón thuyền;
Phản công- Thuỷ quân Ngô Quyền-
Xuôi dòng, vùn vụt xuống miền hạ lưu;
Quân mai phục cũng hoà theo,
Tạt sườn, đánh mạnh, thuỷ triều rút nhanh...
Hoằng Thao hoảng loạn, thất kinh,
Vội vàng ra lệnh rút binh, quay thuyền;
Những cây cọc nhọn chôn xiên;
Thuyền lớn của giặc - Ngửa nghiêng - xô vào;
Quân ta khí thế bốc cao:
Thuyền nhỏ luồn lách, gươm đao sáng loà;
Cửa sông đã chặn đường ra;
Đội thuyền mai phục của ta tiến vào...
Bach Đằng cuồn cuộn sóng trào;
Giặc chết hàng vạn, Hoằng Thao bỏ mình;
Thương con, vua Hán bãi binh;
Ý chí xâm lược tan tành từ đây.
Ngô Quyền- Đánh giặc- cao tay;
Nghệ thuật quân sự thêm dày, thêm sâu;
Chiến công vang dội toàn cầu;
Nghìn năm mất nước u sầu đã qua;
Một thời kỳ mới mở ra:
Chính quyền phong kiến quốc gia tự cường.
Ngô Quyền đại thắng, xưng vương(7)
Đề cao ý chí tự cường dân ta:
Đô thành lại chọn Cổ Loa
(Nơi An Dương đã gọi là kinh đô)
Vì độc lập, vì tự do;
Bạch Đằng giang vẫn sóng xô đời đời.