Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Tả bố và mẹ

tả bố và mẹ
4 trả lời
Hỏi chi tiết
80
1
1
Hoàng Thanh Thảo
06/02/2023 19:14:48
+5đ tặng
"Bố là tất cả! Bố ơi Bố ơi! Câu hát hồn nhiên, đáng yêu này có thể lay động tráitim của bất cứ một ai được bố che chở, chăm bẵm từ nhỏ. Em cũng không phảilà ngoại lệ, đối với em bố như là một thế giới thu nhỏ, thế giới ngập tràn tìnhyêu thương, một thế giới màu hồng ấm áp.Bố em là người đàn ông 40 tuổi với chiều cao khiêm tốn một mét sáu mươilăm, tuy chỉ cao có vậy nhưng bóng lưng bố đối với em lại cao lớn và vữngchãi đến mức có thể che chắn cho em bất cứ khó khăn nào trong cuộc sống.Gương mặt bố em hiện rõ các nếp nhăn ở đuôi mắt và các vết nám trên mặt vìbố hay phải đi ngoài đường bụi bặm nhiều nhưng bố luôn đưa áo chống nắngvà khẩu trang cho em dùng với lí do là “Bố đàn ông cần gì quan tâm nhiều mấycái đấy, mày con gái giữ da cho đẹp mai sau còn đi lấy chồng”.Tuy mặt nhiều nếp nhăn nhưng gương mặt bố vẫn toát ra một thần thái nào đókhiến người đối diện rất có thiện cảm. Em thừa hưởng đôi chân và bàn tay tocủa bố, tuy mẹ em hay đùa rằng “nét xấu của bố con hưởng hết rồi” nhưngkhông hiểu vì sao em lại thương đôi tay đôi chân chai sạn của bố vô cùng, đôibàn tay dìu dắt và đôi bàn chân bước đi cùng em qua những dấu mốc, nhữnggian nan của cuộc đời, làm sao em không thương được cơ chứ!Ngày trước có lần bà nội kể với em rằng, đêm trước ngày em đẻ bố mẹ đã bắttaxi đến bệnh viện nhưng đến giữa đường thì xe bị thủng lốp thế là bố sốt sắng

bắt xe ôm đưa mẹ em đến bệnh viện còn bố thì đi mua hoa chờ ngoài cổngviện.Mẹ em đẻ khó đi từ 2h sáng mà 12h trưa mới đẻ xong, khi bố được gặp em vàmẹ, mọi cảm xúc của bố như vỡ òa, bố thút thít như đứa trẻ nhỏ khi được bếem trên tay.Em từ nhỏ đã nhẹ cân và hay ốm đau, bố không ngại đưa hai mẹ con vào việnlúc đêm khuya khi em khó thở, sốt cao, bố không ngại chạy ra hàng thuốc cáchnhà một quãng xa để mua thuốc cho em, bố không ngại đội mũ quàng chăn đểdỗ em ăn mỗi khi em quấy khóc. Khi em bắt đầu đi học, tuy nhà cách trườngkhá xa nhưng bố không ngại nắng mưa sáng đưa chiều đón em từ trường vềnhà, hỏi thăm em và mua cho em những cây xúc xích nóng hổi như một phầnthưởng vì đã chăm chỉ học tập!Nhớ hồi lớp bốn có một lần em đi chơi với bạn mà quên nói với ông bà, thế làmọi người tìm em khắp khu phố, bố em đã phóng xe từ công ty về nhà khi biếttin. Khi em về bố và mọi người đã mắng em rất lâu nhưng em biết rằng mọingười làm vậy chỉ vì sợ em bị bắt cóc thôi. Lần đó em đã rất hối hận và tự hứavới bản thân mình sẽ không khiến bố và mọi người phải lo lắng cho mình nữaKhi lớn lên chúng ta sẽ lao vào vòng xoáy của công việc nơi chúng ta đặt tiềnvà chức danh lên đầu mà quên mất rằng ở mái nhà nhỏ kia luôn có một ngườiđàn ông với bóng hình to lớn luôn đợi chúng ta đi về ăn cơm nhà, luôn đợichúng ta nói những lời yêu thương, luôn đợi để ôm chúng ta vào lòngBố à! Con của hiện tại không thể hiểu được nỗi lòng của bố, không hiểu đượcnhững khó khăn bố phải gánh trên vai nhưng con hứa mai sau con sẽ là ngườichăm sóc bố, thay bố gánh hết tất cả, con chỉ cần bố hạnh phúc thôi, con yêu bốnhiều!.Bài văn tả mẹ đã khuất: "Mẹ mất lúc 1.5 tháng tuổi, chỉ có thể gặp qua giấcmơ, lời kể của bố, và di ảnh

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
Trần Manchester ...
06/02/2023 19:14:59
+4đ tặng

Có lẽ hình ảnh đáng nhớ nhất trong cuộc đời của em chính là hình ảnh của mẹ, mọi đặc điểm trên khuôn mặt hay con người mẹ, mọi khoảnh khắc ở bên cạnh mẹ em đều muốn ghi nhớ.

Mẹ em là một nhân viên văn phòng với tên gọi nghề nghiệp là kế toán, năm nay mẹ đã 37 tuổi rồi, thời gian không chỉ làm thay đổi mọi thứ mà sự thay đổi đáng sợ nhất đó chính là sự già đi của con người. Em còn nhớ khi em còn nhỏ mẹ mới ngoài 30 tuổi một chút, vẫn trẻ trung, xì tin và vui tươi lắm, thế nhưng cho đến bây giờ em chẳng còn thấy mẹ mặc váy nữa, mẹ mặc quần âu áo sơ mi và sơ vin đúng chất công sở. Mẹ cũng chẳng còn thường xuyên trang điểm khi đi ra ngoài nữa, mẹ chỉ chải tóc qua loa rồi đi làm. Và hơn thế đó là mẹ chẳng dành thời gian cho sự nghỉ ngơi của mình nữa, càng ngày em càng thấy mẹ tất bật và vất vả hơn, đôi mắt thâm quầng đen sạm, khuôn mặt phờ phạc sau một đêm thức làm việc. Rồi có những lúc mẹ kêu đau mỏi chân tay, đau mỏi lưng và hay bị ốm, thật giống với những người "có tuổi". Thế nhưng sau tất cả, sau những vất vả, mệt mỏi và căng thẳng mẹ vẫn luôn chu toàn mọi việc trong gia đình, luôn nở nụ cười tươi nhất dành cho bố con em.

Rồi theo thời gian mẹ của em cũng sẽ già đi, sẽ thay đổi rất nhiều, em sẽ cố gắng mang lại thật nhiều niềm vui và hạnh phúc cho mẹ, là niềm tự hào của mẹ để mỗi khoảnh khắc bên mẹ đều là hạnh phúc.

Trần Manchester ...
chấm điểm nha bạn
Phạm Ngọc lan
1B₫/10₫ nhé ???????????????
1
0
Fasho
06/02/2023 19:15:26
+3đ tặng

“Em là học sinh lớp 3, rất khỏe mạnh và hiểu biết rất nhiều điều. Ngoài việc em nỗ lực học tập, còn nhờ công chăm sóc rất chu đáo của, sự dạy dỗ của mẹ em.

Năm nay mẹ em đã bốn mươi mốt tuổi. Nhan sắc của mẹ không đẹp, nước da rám nắng. Đôi mắt mẹ đen láy, thể hiện sự thông minh của mẹ. Mái tóc của mẹ đen như gỗ mun, được cắt ngắn rất gọn gàng. Dáng người mẹ tầm thước. Mẹ hiện đang làm việc ở Nhà xuất bản giáo dục Việt Nam.
 

Đêm đến, mẹ ôm hai anh em, ba mẹ con cùng hát ru bài “Bé ơi, ngủ ngoan”.

Chẳng mấy chốc ba mẹ con đã chìm vào giấc ngủ.

“Dù con đếm được cát sông

Cũng không đếm được tấm lòng mẹ cha”.

Qua hai câu thơ trên, em luôn ghi lòng tạc dạ tình yêu của mẹ đối với em. Nhưng người mẹ em kể trên không phải là mẹ em mà là bố em.

Ngày mẹ em rời bỏ em, em thấy đất trời như sụp đổ, em là người bất hạnh nhất. Lúc đó em mới học lớp hai, em gái em hai tuổi. Bố em là người vĩ đại nhất. Bố đã yêu thương, che chở cho em vượt qua những ngày giông bão ấy. Bố vừa là bố vừa là mẹ. Bố có sự dịu dàng chu đáo của mẹ lại có tính nghiêm khắc, bao dung của bố.

Những ngày đau khổ đã qua. Năm nay em học lớp 5, em gái em đã vào lớp 1. Bình minh đã trở về với bố con em, em đã thấy bố cười rất tươi.

Bố ơi, con yêu bố! Ngày 18 tháng 8 là ngày sinh nhật bố. Con chúc bố mạnh khỏe, vui vẻ, hạnh phúc bên chúng con!”.

Bài văn tả mẹ của học sinh lớp 6

Tháng 8/2017, một bài văn tả mẹ của học sinh lớp 6 khiến cho người đọc nghẹn ngào. Theo nội dung đăng tải, bài văn được trọn vẹn điểm 10 kèm với lời phê của thầy giáo "Thầy đã khóc khi đọc xong dòng đầu tiên".

Với đề bài thầy đưa ra "Hãy viết một bài văn về mẹ của em", học sinh này ngậm ngùi:

"Em xin lỗi. Em chỉ là đứa trẻ mồ côi.

Em sinh ra không được may mắn như bạn bè cùng trang lứa. Vì sinh ra em, mẹ em đã ra đi trong sự dày vò của căn bệnh ung thư hiểm ác. Em chỉ thấy mẹ qua giấc mơ, lời bố kể và bức ảnh đen trắng được đặt trên bàn thờ.

Trong trái tim em, mẹ luôn là người phụ nữ đẹp nhất thế gian, mặc dù chỉ qua tưởng tượng”.

Bài viết chỉ vài dòng ngắn ngủi nhưng đã khiến bao trái tim người con thổn thức và hàng nghìn lượt chia sẻ.

Mẹ không giỏi nấu nướng, làm việc nhà, chăm em bé nhưng vì thương con, mẹ đã học hỏi và vượt qua những khó khăn đó. Năm ấy, em gái em mới hai tuổi, rất hay ốm đau. Nhiều đêm mẹ phải thức trắng để trông em. Mẹ là trụ cột gia đình, nên ngoài việc làm ở nhà xuất bản, mẹ còn phải làm rất nhiều công việc khác. Nhiều đêm, mẹ phải thức đến hai, ba giờ sang để làm việc. Thương mẹ em nghỉ các lớp học thêm và hứa với mẹ tự học và học giỏi để giảm bớt gánh nặng kinh tế cho mẹ.

Tuy bận nhiều công việc nhưng mẹ luôn quan tâm đến việc học của em, nhắc nhở em làm bài đầy đủ. Những ngày khai giảng hoặc ngày hội của trường, mẹ đều có mặt. Mẹ còn chụp ảnh cho em để làm kỷ niệm. Trong cuộc sống hàng ngày, mẹ rèn em cách ăn nói, cử xử với ông bà, cô dì, chú bác, các anh chị và bạn bè. Vào ngày chủ nhật, mẹ đưa chúng em đi ăn sáng, đi chơi. Vào dịp nghỉ hè, mẹ cho chúng em đi nghỉ mát, về quê nội, quê ngoại. Mẹ rất thương em gái em nên sáng nào mẹ cũng dậy sớm, cho em ăn và đưa em đi học.

0
0
nguyễn giang hương
06/03/2023 16:48:30

Tục ngữ có câu: “Con có cha như nhà có nóc”. Câu nói đó cho thấy vị trí và vai trò quan trọng của người cha trong gia đình. Đối với em, hình ảnh của bố luôn in đậm trong tâm trí.

Bố em đã ngoài 40 tuổi. Bố là một chiến sĩ công an. Điều đó khiến em rất tự hào và hãnh diện. Bố thường phải đi trực và làm nhiệm vụ. Bố có khuôn mặt chữ điền, ánh mắt nghiêm nghị. Những hôm trời nóng, bố đi làm về, gương mặt đỏ ửng lên, mồ hôi lấm tấm trên mặt và ướt cả một mảng lưng áo. Em hiểu rằng bố phải đứng gác dưới nắng gắt nên càng thương bố hơn.

Nước da bố rám nắng, khỏe mạnh. Những buổi tối không phải đi làm, bố lại ngồi suy tư với những tài liệu của cơ quan. Lúc ấy, gương mặt bố đăm chiêu suy nghĩ, đôi mắt sáng ngời, đôi chân mày rậm rạp cứ nheo lại. Mái tóc bố đã lấm tấm những sợi bạc. Em biết rằng bố phải lo công việc ở cơ quan vốn gian nan và khó khăn, đặc biệt là hết sức nguy hiểm nhưng lúc nào bố cũng cố gắng hoàn thành công việc một cách tốt nhất.

Mỗi khi đi làm, bố thường mặc quân phục và đội chiếc mũ công an trông rất oai nghiêm. Những lúc đêm khuya, có điện thoại gọi tới, vì nhiệm vụ là bố lại choàng dậy và vội vã lên đường bất kể thời tiết ra sao. Bố em không chỉ là người chiến sĩ dũng cảm ở cơ quan mà còn là người giữ bình yên cho khu phố và cũng là người trụ cột trong gia đình. Tuy bận bịu ở cơ quan nhưng bố vẫn không quên chăm lo những công việc trong gia đình và hết lòng yêu thương con cái.

Bố luôn kiểm tra, kèm cặp việc học hành của chị em em. Bố cũng rất nghiêm khắc trong việc dạy dỗ con cái. Tuy nhiên, nhiều lúc, bố lại rất vui tính và hài hước. Thỉnh thoảng, bố lại kể chuyện cười cho hai chị em nghe khiến hai đứa phá lên cười như nắc nẻ. Đối với bà con hàng xóm, có việc gì là bố luôn sẵn lòng giúp đỡ. Mọi người đều kính nể và yêu quý bố.

Em rất yêu quý bố và rất tự hào vì bố là người chiến sĩ công an vì nước quên thân, vì dân phục vụ. Bố là điểm tựa vững chắc cho gia đình em, giống như câu hát: ”Ba sẽ làm cánh chim, cho con bay thật xa”

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo