Câu chuyện giản đơn nhưng chứa đựng biết bao bài học ý nghĩa trong bài thơ "Gấu con chân vòng kiềng" đã để lại cho em nhiều xúc cảm, suy nghĩ. Để mở ra câu chuyện đầy hấp dẫn, tác giả đã đặt nhân vật gấu con vào một hoàn cảnh tương đối điển hình. Khi đang thong dong trong rừng, gấu con không may bị quả thông rơi trúng đầu và vấp ngã. Khác với suy nghĩ của em, gấu con không những không nhận được sự trợ giúp của các loài vật xung quanh mà còn bị trêu chọc bởi đôi chân vòng kiềng. Cả sáo và thỏ đều lấy khuyết điểm của gấu con để giễu nhại, bàn tán. Đây là một hành động vô cùng xấu xí và đáng lên án. Chính điều này đã khiến gấu con xấu hổ mà chạy về mách mẹ rồi nấp sau cánh tủ òa khóc thật lớn. Thế nhưng, sau khi nghe những lời khuyên nhủ, dỗ dành của mẹ "Chân của con rất đẹp,/ Mẹ luôn thấy tự hào!", gấu con đã dần bình tĩnh trở lại, "Ra rửa sạch chân tay,/ Rồi ngồi ăn bánh mật". Gấu bước từng bước đầy kiêu hãnh, không còn bận tâm, ngại ngần. Như vậy, bằng sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa yếu tố tự sự và miêu tả cùng thể thơ năm chữ ngắn gọn và hình ảnh thơ quen thuộc, gần gũi, tác giả đã phê phán những kẻ luôn chê bai, dè bỉu ngoại hình của người khác. Qua bài thơ, em cũng nhận ra được sự quan trọng của việc tự tin. Chỉ khi chúng ta tự tin thì mọi lời chê bai của người khác cũng "nhẹ tựa lông hồng".