Qua đoạn văn trên, cảnh quê hương của nhà thơ Trần Đăng Khoa hiện lên thật đẹp và sống động. Hình ảnh "núi uy nghiêm" tạo cảm giác hùng vĩ, mạnh mẽ, trong khi "cánh đồng liền chân mây" lại mang đến sự rộng lớn, thoáng đãng, làm nổi bật vẻ đẹp của thiên nhiên. Xóm làng "xanh mát bóng cây" gợi lên một không gian yên bình, tươi mát, nơi có sự hài hòa giữa con người và thiên nhiên. Cuối cùng, hình ảnh "sông xa trăng cánh buồm bay lưng trời" vừa gợi lên vẻ thơ mộng vừa thể hiện sự tự do, phóng khoáng của cuộc sống nơi quê hương. Tất cả những yếu tố này kết hợp với nhau tạo nên một bức tranh thiên nhiên vừa hùng vĩ vừa thơ mộng, đầy sức sống của một vùng quê thanh bình, nơi con người có thể tìm thấy sự an yên và gắn bó với cội nguồn.
...Một bên có ngọn núi uy nghiêm như đứng đó từ bao đời nay. Một bên là cánh đồng rộng mênh mông, trải xa tít tắp như đến tận chân trời. ở giữa là xóm làng thân yêu được che bởi bóng cây xanh mát. Xa xa, hình ảnh dòng sông hiện trắng những cánh buồm, trông như đàn chim sải cánh bay trên trời cao. Vẻ đẹp của quê hương nhà thơ làm cho ta thêm yêu quê hương đất nước Việt Nam.