Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Nghị luận về bài thơ Mất mẹ của Xuân Tâm

Nghị luận về bài thơ Mất mẹ của Xuân Tâm 
2 trả lời
Hỏi chi tiết
203
0
0
hgh
09/04/2023 19:11:12
+5đ tặng
Vẫn đôi mắt ngơ ngác u buồn ấy, hun hút tìm bóng mẹ cuối trời xa khi bóng chiều dần tắt. Nó chứa đựng cả nỗi đau khổ, sự hoang mang đến lạnh người của một niềm vô vọng để tìm kiếm mẹ:

Năm xưa tôi còn bé
Mẹ tôi đã qua đời
Lần đầu tiên tôi hiểu
Thân phận trẻ mồ côi

Câu thơ mở đầu bài thơ đơn giản như là một lời nói tự nhiên vỡ òa như tiếng khóc. Mất mẹ, hai tiếng đó như hàng ngàn mũi kim châm trong trái tim con trẻ. Một sự thật bắt buộc phải hiểu, một thân phận bắt buộc phải mang sao quá đỗi nặng nề đối với một đứa trẻ không thể thiếu bóng mẹ.

Câu thơ tiếp theo như diễn dải nỗi đau buồn của đứa trẻ mất mẹ.

Quanh tôi ai cũng khóc
Im lặng tôi sầu thôi
Mặc dòng nước mắt chảy
Là bớt khổ đi rồi

Độ nhỏ tôi không tin
Người thân yêu sẽ mất
Hôm ấy tôi sững sờ
Và nghi ngờ trời đất

Mất mẹ đem đến một cảm giác hoang mang cực độ. Ta thấy đứa trẻ trong bài thơ như đứng trước một vực thẩm hun hút sâu không có bàn tay nào dẫn dắt. Nước mắt có thể làm vơi đi mọi nỗi đau, nhưng cái cảm giác không còn mẹ thì không thể nào xoa dịu nổi, bởi lẽ:

Tìm mẹ tôi không thấy
Khi buồn biết trốn đâu

Một sự lí giải hồn nhiên nhưng mang đầy ý nghĩa triết lí nhân sinh sâu sắc. Ngẫm ra ở trên đời, chỗ dựa yên bình nhất vẫn là tấm lòng của mẹ. Mẹ là thế, không cao xa, không cách biệt mà gần gũi vô cùng. Với con trẻ, mẹ đơn giản chỉ là một chỗ trốn khi buồn, khi giận dỗi, khi đớn đau. ấy vậy mà cuối cùng:

Tôi biết tôi mất mẹ
Là mất cả bầu trời.

Cái hình ảnh cuối cùng của mẹ mà người con hiểu ra là thế. Mẹ là bầu trời. Mất mẹ con như không còn ánh sáng, không còn đước nhìn thấy những tươi vui náo nức của cuộc đời trước mắt.

Mộc mạc, giản dị và khiêm nhường, những lời thơ của Xuân Tâm trong bài thơ "Mất mẹ" là tiếng lòng của người con yêu quý mẹ. Hình ảnh xuyên suốt cả bài thơ là đứa trẻ con ngơ ngác buồn buồn không tìm thấy cả lối về trên con đường chiều hun hút gió.

Trải qua bao nhiêu thăng trầm của thời gian, Xuân Tâm - "người thơ" cuối cùng của Thi nhân Việt Nam, dẫu ở cái tuổi "xưa nay hiếm"rồi vẫn suốt đời chỉ là đứa trẻ con trong mắt mẹ.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
tacongthong
09/04/2023 19:41:23
+4đ tặng

Bài thơ Mất mẹ của Xuân Tâm là một tác phẩm văn chương xuất sắc, qua đó tác giả đã thể hiện được rất rõ cảm giác đau buồn và sự mất mát to lớn trong cuộc đời.

Trong bài thơ, Xuân Tâm đã mô tả chi tiết về không khí tang thương của một gia đình khi mất đi người mẹ. Tác giả đã viết rất thấu đáo những khoảnh khắc mà người thân, đặc biệt là những đứa con đang trưởng thành, phải trải qua trong cảm xúc đớn đau và tuyệt vọng.

Bên cạnh đó, Xuân Tâm cũng giới thiệu rất sâu sắc về tình yêu thương giữa mẹ và các con. Những kỉ niệm, những hoài niệm về mẹ, tất cả đã đượm đà trong lòng tác giả khi viết bài thơ này.

Đặc biệt, bài thơ còn được viết với phong thái đồng dao, lặp lại một số từ, những cụm từ cũng như sử dụng những câu thơ đầy chất thơ để thể hiện rõ ràng cảm xúc về thời gian vô tình trôi qua.

Từng câu thơ trong bài thơ đều được viết với tâm trạng đau đớn, tuyệt vọng và cô đơn, làm cho độc giả cũng cảm nhận được nỗi đau khổ của tác giả. Tác giả đã để lại cho độc giả một bài thơ đầy xúc động và ấn tượng về sự mất mát, tình mẫu tử và cuộc sống.


 

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo