Vào năm 1873, thực dân Pháp đã tiến hành cuộc xâm lược và chiếm đóng Bắc kì lần đầu tiên trong lịch sử Việt Nam. Đây là giai đoạn đánh dấu sự khởi đầu của việc Pháp xâm lược và thực hiện chính sách thực dân hóa toàn bộ Việt Nam.
Trước đó, vào năm 1862, Pháp đã chiếm được Nam Kỳ và năm 1867, họ đã thực hiện việc thôn tính miền Trung. Trong lúc đó, triều đình Nguyễn đã đề nghị cho Pháp chấp nhận một thỏa thuận hoà bình và đồng ý để các vùng lãnh thổ Việt Nam còn lại ở bên phiá Nam sử dụng hòa bình. Tuy nhiên, các thỏa thuận này đã không được Pháp đồng ý và họ đã tiếp tục tiến hành xâm lược Bắc kì.
Trong quá trình này, Nguyễn Tri Phương - một vị tướng quân cảnh giới và uy tín của triều đình Nguyễn đã lãnh đạo quân đội Bắc kì chống lại sự xâm lược của Pháp. Ông đã phát huy tối đa những phẩm chất tinh thần và đức tính của một vị lãnh tụ, như lòng yêu nước sâu sắc, sự can đảm dũng mãnh, tinh thần bất khuất và sự chuẩn bị tốt đẹp cho cuộc kháng chiến.
Mặc dù cuối cùng, quân đội của Nguyễn Tri Phương vẫn phải chịu thua trước sự vượt trội về vũ khí và quân số của người Pháp, tuy nhiên, công cuộc này đã tạo ra một sự khích lệ, động viên rất lớn cho lòng yêu nước của nhân dân Việt Nam, khẳng định quyết tâm và khát khao giành lại độc lập, tự do và chủ quyền cho đất nước.
Với những phẩm chất cao đẹp của mình, Nguyễn Tri Phương đã trở thành một biểu tượng của tinh thần yêu nước và khát khao giành lại chủ quyền dân tộc của người Việt, là nguồn cảm hứng và động lực rất lớn trong cuộc kháng chiến chống lại những nỗ lực áp bức và xâm lược của thực dân Pháp.