Em cứ ngồi im lặng dưới tán cây hoa sữa, nhìn những bông hoa trắng tinh khôi và ngửi hương thơm nồng nàn của chúng. Bên cạnh đó, những chiếc lá khô của cây phượng và bàng rụng rơi khắp sân trường tạo nên một cảnh tượng buồn bã.
Nhưng đột nhiên, em nghe thấy tiếng nói nhỏ nhẹ của những bông hoa sữa. Chúng đang nói chuyện với nhau về những điều linh đình của cuộc sống.
"Bạn có thấy chúng ta làm gì ở đây không?" một bông hoa sữa hỏi.
"Chúng ta tạo ra sắc trắng tinh khôi, mang lại hương thơm đầy mê hoặc cho mọi người," bông hoa sữa khác trả lời.
"Nhưng sau đó, chúng ta cũng phải rụng rời và tan biến. Điều đó có nghĩa là cuộc đời của chúng ta cũng chỉ như những hạt bụi bay đi," bông hoa sữa đầu tiên nói.
"Nhưng ít ra, chúng ta đã được sống, được tồn tại và làm cho thế giới trở nên đẹp hơn trong một thời gian ngắn," bông hoa sữa thứ hai nói tiếp.
Những lời nói này làm em suy nghĩ về sự tạm thời của cuộc sống và giá trị của từng khoảnh khắc. Em cảm thấy những bông hoa sữa đang dạy em cách đối diện với cuộc sống và trân trọng mỗi giây phút đang có