"Những ngôi sao xa xôi" là truyện ngắn của tác giả Lê Minh Khuê viết về ba cô gái thanh niên xung phong Nho, Thao và Phương Định. Giữa họ có một tình đồng chí, đồng đội gắn bó, thân thiết. Đầu tiên, điều đó xuất phát từ việc những cô gái này sống và chiến đấu cùng nhau trong một cái hang trên cao điểm. Công việc "trinh sát mặt đường", lấp hố bom và phá bom vô cùng nguy hiểm. Thế nên, sớm tối ở bên nhau, cùng sinh hoạt và chiến đấu, họ đã trở thành những người chị em thân thiết. Thế nhưng vẫn chưa đủ, điều khiến họ trở thành những người đồng chí, đồng đội thực sự là chung mục tiêu, lí tưởng chiến đấu. Ba cô gái này đều dũng cảm xung phong ra trận. Với họ, việc được góp phần nhỏ bé cho thắng lợi của toàn dân tộc là điều vô cùng thiêng liêng. Thế nên, họ luôn cố gắng hoàn thành tốt công việc của mình dù có phải hi sinh cả tính mạng. Ở họ có rất nhiều phẩm chất tốt đẹp của người lính như dũng cảm, gan dạ, kiên cường, không ngại gian khổ. Ngoài ra, vì đều là những cô gái đôi mươi nên trong tâm hồn họ cũng vẫn còn mang nét hồn nhiên, ngây thơ. Sự đồng điệu về hoàn cảnh, tính cách, phẩm chất đã khiến họ trở thành người đồng chí đồng đội thân thiết, luôn kề vai sát cánh trong mọi nhiệm vụ. Khi làm việc, ba cô gái này rất hiểu ý nhau. Nho và Phương Định đều rất nghe lời chị Thao, nhất là khi chị phân công và trong lúc phá bom. Không những thế, họ còn rất hiểu nhau, biết và tôn trọng từng nét tính cách riêng của mỗi người. Tình đồng chí, đồng đội của ba cô gái thanh niên xung phong không được trực tiếp biểu hiện bằng câu chữ mà được thể hiện qua hành động, cử chỉ, lời nói của nhân vật. Từ đó, ta thấy rằng Lê Minh Khuê đã cực kì thành công khi xây dựng và miêu tả hình tượng ba cô gái trẻ, từ đó bày tỏ sự tri ân, tự hào đến thế hệ thanh niên Việt Nam thời chống Mỹ..