Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Trong cuộc khai thác thuộc địa lần thứ nhất ở Việt Nam (1897-1914), thực dân Pháp đã áp đặt nhiều chính sách về chính trị, kinh tế, văn hóa và giáo dục nhằm kiểm soát và khai thác tài nguyên của Việt Nam.
Về chính trị, thực dân Pháp đã thiết lập một chính quyền thuộc địa và bắt buộc người Việt phải tuân thủ các quy định của chính quyền này. Họ cũng tập trung quân đội để giữ gìn trật tự và an ninh trong quá trình khai thác tài nguyên.
Về kinh tế, thực dân Pháp đã xây dựng hạ tầng giao thông, đầu tư vào các ngành công nghiệp và khai thác tài nguyên như cao su, than đá, gỗ, lúa mì, cà phê, tiêu, v.v. Tuy nhiên, các chính sách này chỉ hướng đến lợi ích của thực dân Pháp mà không quan tâm đến sự phát triển kinh tế của Việt Nam.
Về văn hóa và giáo dục, thực dân Pháp đã áp đặt ngôn ngữ Pháp và văn hóa Pháp lên người Việt, đồng thời kiểm soát giáo dục để đảm bảo rằng người Việt chỉ được học những kiến thức cần thiết cho việc làm công nhân hoặc nông dân.
Hậu quả từ những chính sách này đối với nền kinh tế Việt Nam là sự phụ thuộc vào thực dân Pháp và sự suy giảm của nền kinh tế truyền thống. Việt Nam trở thành một quốc gia xuất khẩu nguyên liệu và nhập khẩu hàng hóa từ Pháp. Các ngành công nghiệp và nông nghiệp của Việt Nam không được phát triển mà chỉ được sử dụng để phục vụ lợi ích của thực dân Pháp. Điều này dẫn đến sự chậm trễ trong sự phát triển kinh tế của Việt Nam so với các nước khác trong khu vực.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |