Câu (1) đưa ra thông tin về thời gian và địa điểm: "một đêm mùa đông giá buốt của Hà Nội năm 1944." Câu này tạo nền tảng cho câu chuyện và đặt bối cảnh cho sự kiện sắp diễn ra.
Câu (2) mô tả hành động của nhân vật: "Ông đi dọc đường phố qua ga Hàng Cỏ (nay là ga Hà Nội), qua Hàng Bông, rồi ra bờ hồ." Câu này cho thấy nhân vật đang di chuyển và tạo ra hình ảnh về quãng đường ông đi qua.
Câu (3) giải thích tư tưởng của nhân vật: "Ông vừa đi vừa ngẫm nghĩ tìm ý cho bản hành khúc mà tổ chức vừa giao trách nhiệm." Câu này cho thấy nhân vật đang suy nghĩ và tìm kiếm ý tưởng cho công việc của mình.
Câu (4) mô tả hiện thực mà nhân vật gặp phải: "Hiện thực đập vào mắt ông là những tốp người đói khổ từ nông thôn tràn về Hà Nội, là ánh mắt của bé gái chừng 3 tuổi, là ngọn lửa tím sẫm bập bùng trong hốc mắt mọi người." Câu này mô tả các chi tiết cụ thể về tình trạng xã hội và tình huống mà nhân vật đang đối mặt.
Câu (5) là kết quả của quá trình trên: "Đêm ấy, về căn gác nhỏ số 171 phố Mông-cơ-răng (nay là 45, Nguyễn Thượng Hiền), nhạc sĩ Văn Cao đã viết nốt nhạc đầu tiên cho bản hành khúc." Câu này cho thấy kết quả của hành trình của nhân vật, nhạc sĩ Văn Cao đã tìm thấy ý tưởng và viết được nốt nhạc đầu tiên cho bản hành khúc.