Câu chuyện trên thể hiện một tình huống hài hước và phản ánh sự hiểu biết sai lầm hoặc logic không chính xác của các nhân vật.
Bốn thanh niên A, B, C, Đ gặp một thùng phuy đựng cát, và A nhận xét rằng thùng này chứa một nửa. Điều này có nghĩa là thùng đã được lấp đến một nửa dung tích của nó bởi cát.
Tiếp theo, B cho rằng thùng này rỗng một nửa. Điều này có ý nghĩa là thùng chỉ có cát đến mức một nửa dung tích của nó, do đó còn một nửa còn lại trống rỗng.
C sau đó hỏi rằng nếu A và B nói như nhau thì có khác gì nhau? Ý của C là việc nhận xét của A và B không khác biệt và dẫn đến cùng một kết luận.
Cuối cùng, D đưa ra lập luận rằng việc A và B nói giống nhau không đúng. D dùng phép toán để chứng minh điều này. Dựa vào ý của D, nếu thùng chứa một nửa và thùng rỗng một nửa là như nhau, việc nhân cả hai bên của phương trình với 2 sẽ cho ra kết quả là thùng chứa cả bên trái và thùng rỗng cả bên phải. Điều này là không hợp lý vì không thể có thùng vừa chứa cát đến một nửa vừa rỗng.
Tóm lại, câu chuyện này nhằm chỉ ra sự hiểu lầm và logic không chính xác trong suy nghĩ của các nhân vật. Điều này thường được sử dụng để lôi cuốn người nghe và tạo ra hiệu ứng hài hước.