Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết một bài văn tả lại 1 ngày nóng nhất em đã từng trải qua

viết một bài văn tả lại 1 ngày nóng nhất em đã từng trải qua
3 trả lời
Hỏi chi tiết
141
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Một ngày hè oi bức, nắng cháy da cháy thịt, tôi đã trải qua một trong những ngày nóng nhất trong cuộc đời mình. Mọi thứ xung quanh đều trở nên khô cằn và khắc nghiệt, khiến tôi cảm thấy như đang sống trong một lò nung.

Ngay từ khi bình minh, ánh nắng mặt trời đã tràn ngập không gian. Tia nắng chói chang xuyên qua cửa sổ, làm cho căn phòng trở nên nóng như một lò sưởi. Tôi cố gắng mở cửa sổ để tìm hiểu một chút hơi mát từ bên ngoài, nhưng không có bất kỳ gió nhẹ nào để làm dịu đi cảm giác nóng bức. Thậm chí, không khí còn mang theo một chút hương vị của đất khô và cỏ cháy.

Khi ra khỏi nhà, tôi ngay lập tức cảm nhận được sức nóng đến từ mặt đất. Đôi chân tôi như đang bước lên một lớp lửa. Cảnh quan xung quanh trở nên khô cằn và héo úa. Cỏ cây đã cháy khô, lá cây rụng trên đường và đất đá nứt nẻ như một bức tranh khắc nghiệt của mùa hè.

Điều khó chịu nhất là không có bóng cây hay chỗ nào để tránh nắng. Tôi cố gắng tìm một chỗ bóng mát để nghỉ ngơi, nhưng không có bất kỳ cây cối nào xung quanh. Tôi chỉ có thể tìm một chỗ nằm dưới bóng của một tấm áo trên đất nứt nẻ. Tuy nhiên, cảm giác nóng bức vẫn không thể tránh khỏi.

Ngay cả khi tôi uống nước, cảm giác khát vẫn không hề giảm đi. Mồ hôi chảy dài trên trán và lưng, làm tôi cảm thấy mệt mỏi và mất năng lượng. Tôi chỉ muốn tìm một nơi mát mẻ để tránh xa cái nóng đang tràn đến từ mặt trời.

Cuối cùng, khi mặt trời bắt đầu lặn, tôi cảm thấy một chút nhẹ nhõm. Ánh nắng mặt trời dần dần mờ đi và không gian trở nên yên tĩnh hơn. Tôi thở phào nhẹ nhõm và cảm thấy như được giải thoát khỏi cơn ác mộng của ngày nóng nhất.

Ngày hôm đó đã là một trải nghiệm khắc nghiệt, nhưng nó cũng là một bài học quý giá về sự kiên nhẫn và sức chịu đựng. Tôi học được cách đối mặt với những điều khó khăn và tìm cách làm mát mẻ trong những thời điểm khắc nghiệt nhất.
2
1
Kiên
02/07/2023 08:44:32
+5đ tặng

Ngày hôm đó, trời nắng cháy da cháy thịt, không một gợn gió lành. Ánh nắng mặt trời như đổ lửa xuống từ trên cao, khiến cả không gian trở nên oi bức và khó chịu. Đó là ngày nóng nhất mà tôi từng trải qua.

Từ sáng sớm, ánh nắng mặt trời đã chiếu xuyên qua cửa sổ, rọi vào phòng tôi như một tia lửa đỏ rực. Tôi tỉnh dậy trong một cơn mệt mỏi vì không thể ngủ được suốt đêm. Mặc dù đã mở quạt điều hòa cả đêm, nhưng không hiểu sao, không khí trong phòng vẫn cứng đờ và nóng bức.

Khi ra khỏi nhà, tôi ngay lập tức cảm nhận được cái nóng khủng khiếp từ mặt đất. Bước chân trên nền đường nhựa nóng chảy, tôi cảm giác như đang đi trên một chiếc lò nung. Cảm giác ấy khiến tôi muốn nhanh chóng tìm nơi che chắn để tránh ánh nắng gay gắt.

Trên đường đi, tôi thấy mọi người đều cố gắng tránh ánh nắng bằng cách đi dưới bóng cây hay che mình bằng chiếc ô. Nhưng dù có cố gắng thế nào, ánh nắng vẫn xuyên qua từng kẽ lá, làm cho không khí trở nên nồng nặc và khó chịu.

Đến trường, cả lớp học trở nên ảm đạm và buồn tẻ. Mọi người đều mệt mỏi và không thể tập trung vào bài giảng. Cô giáo cũng không thể giữ được sự tĩnh lặng và bình tĩnh như mọi khi. Dường như cái nóng đã ảnh hưởng đến tâm trạng của tất cả mọi người.

Giờ ra chơi, tôi và bạn bè quyết định đi tìm một nơi mát mẻ để tránh cái nóng khủng khiếp. Chúng tôi tìm đến công viên gần đó, nơi có nhiều cây xanh và bóng mát. Tuy nhiên, cả công viên cũng trở nên đông đúc hơn bình thường, vì mọi người đều có ý định tìm một chút mát mẻ trong cái nóng này.

Cuối cùng, sau một ngày dài và oi bức, tôi trở về nhà với cảm giác mệt mỏi và khó chịu. Tôi thấy mình cần một cái gì đó để làm mát lại cơ thể và tinh thần. Tôi lấy một cái quạt mini và đặt nó ngay bên cạnh mình. Cảm giác hơi gió mát thoáng qua da làm tôi cảm thấy dễ chịu hơn.

Ngày nóng nhất em từng trải qua đã để lại trong tôi một ấn tượng khó quên về sự oi bức và khó chịu của cái nóng. Nó nhắc nhở tôi biết trân trọng những

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
lonely sadboiz
02/07/2023 08:44:49
+4đ tặng
Hè về, những dãy bằng lăng trước lớp học như được nhuộm tím, những chiếc lá mặc sức rơi không ai quét. Có một nhạc sĩ từng viết “Trong tiếng hát ve phượng hồng là hoàng hậu đó”. Thật đúng, mùa hè đến là mùa của hoa phượng, cái nắng hè không đủ chói chang bằng sắc đỏ hoa phượng, những cánh phượng đỏ kết thành những chùm hoa rực rỡ gọi hè về, gọi nắng gắt, gọi tiếng ve râm ran và gọi những cô cậu học trò nhớ về trường.

Tháng sáu về, những lớp dần dần thưa vắng và im ắng. Không còn những cô cậu học sinh chơi đá cầu, nhảy dây hay tập nghi thức đội dưới sân trường. Ánh nắng chói chang cũng gay gắt hơn, có lẽ nó buồn bã vì không thể nhìn thấy, chạm lấy những khuôn mặt ngây thơ của những cô cậu học trò tinh nghịch ấy.

Cây phượng trước sân trường ngay cạnh nhà để xe hoa đã nở rộ. Khi lớp vẫn học đã có nhiều bạn cố gắng nhặt lấy những cánh hoa phượng mới rụng xuống hoặc thậm chí một vài bạn nam tinh nghịch trèo lên tận cây mặc kệ nguy hiểm để hái hoa phượng cho các bạn nữ.

Họ nhặt, họ hái để ép chúng thành cánh bướm trong cuốn lưu bút của mình. Sau này khi cánh phượng không còn rực rỡ nữa, nó mang màu của thời gian, màu của thương nhớ. Một vài bạn nam tinh nghịch hái hoa ấy đã có lần bị bác bảo vệ bắt được và khiển trách. Nhìn các bạn bị mắng vừa lo sợ lại vừa buồn cười. Con trai con gái, đứa nào đứa nấy mồ hôi nhễ nhại, mắt long lanh như sắp khóc. Có nhiều khi cô giáo phải ra xin hộ thì mới xong mới bác bảo vệ.


Cây phượng cao, lá xanh mướt, hoa đỏ rực cả một góc trời. Lũ học trò chúng tôi ngắm phượng đẹp nhưng lại không muốn xa trường xa lớp một chút nào. Có thể là hai tháng thôi chúng tôi lại quay lại mái trường này cơ mà nhưng không hiểu sao cứ nhìn thấy phượng là thấy mùa chia tay. Những chú ve non cũng đang cất lên dàn đồng ca mùa hạ báo hiệu cho mùa chia tay.

Mỗi khi nhìn thấy phượng lòng tôi lại nao nao khó tả, tôi đã từng chia tay ngôi trường cấp một để bước vào mái trường cấp hai. Chính vì thế mỗi khi thấy hoa phượng và nghe tiếng ve kêu tôi thấy lưu luyến một thứ gì đó quá đỗi thân thương trong cuộc đời tôi. Đó là thầy cô, bạn bè, mái trường, ghế đá, hàng cây. Tôi chợt nhận ra thứ tình cảm thiêng liêng gắn bó trong cuộc đời mình: mùa hè và những tình cảm học trò đáng trân trọng.

 
1
0
Nam
02/07/2023 08:52:19
+3đ tặng
Ngày đó, trời nắng cháy bỏng, khiến cả không gian trở nên như một lò lửa khổng lồ. Ánh nắng mặt trời chiếu xuống đất, tạo ra một cảm giác như đang ở trong một lò sưởi. Tôi nhớ mãi ngày hôm đó là ngày nóng nhất mà tôi từng trải qua.

Từ khi bước ra khỏi nhà, tôi đã cảm nhận được cái nóng khủng khiếp từ mặt đất. Bước chân trên nền đường nhựa nóng chảy, tôi có cảm giác như đang đi trên một chiếc lò nung. Không khí trở nên khô khan và nóng bức, khiến tôi khó thở và mệt mỏi.

Trên đường đi, tôi thấy mọi người đều cố gắng tránh ánh nắng bằng cách đi dưới bóng cây hay che mình bằng chiếc ô. Nhưng dù có cố gắng thế nào, ánh nắng vẫn xuyên qua từng kẽ lá, làm cho không khí trở nên nồng nặc và khó chịu. Mọi người đều có biểu hiện mệt mỏi và căng thẳng.

Đến trường, lớp học trở nên u ám và buồn tẻ. Mọi người đều mệt mỏi và không thể tập trung vào bài giảng. Cô giáo cũng không thể giữ được sự tĩnh lặng và bình tĩnh như mọi khi. Cảm giác oi bức từ ánh nắng khiến tinh thần của tất cả mọi người trở nên căng thẳng và khó chịu.

Giờ ra chơi, tôi và bạn bè quyết định đi tìm một nơi mát mẻ để tránh cái nóng khủng khiếp. Chúng tôi tìm đến công viên gần đó, nơi có nhiều cây xanh và bóng mát. Tuy nhiên, cả công viên cũng trở nên đông đúc hơn bình thường, vì mọi người đều có ý định tìm một chút mát mẻ trong cái nóng này. Chúng tôi cố gắng tìm một chỗ trống để ngồi và thư giãn, nhưng không dễ dàng chút nào.

Cuối cùng, sau một ngày dài và oi bức, tôi trở về nhà với cảm giác mệt mỏi và khó chịu. Tôi cảm thấy cơ thể mình như bị làm cháy bởi ánh nắng gay gắt. Tôi lấy một cái quạt và đặt nó ngay bên cạnh mình, hy vọng sẽ có chút gió mát thoáng qua. Nhưng dường như, cái nóng đã xâm chiếm mọi không gian và không cho phép bất kỳ hơi gió mát nào tồn tại.

Ngày nóng nhất em từng trải qua đã để lại trong tôi một ấn tượng khó quên về sự oi bức và khó chịu của cái nóng. Nó nhắc nhở tôi biết trân trọng những ngày mát mẻ và tận hưởng.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Trắc nghiệm Tiếng Việt Lớp 6 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500K