Nhiệt độ sôi của một chất lỏng là nhiệt độ mà ở đó áp suất hơi bằng áp suất khí quyển, cho phép chất lỏng chuyển thành hơi.
Trong trường hợp của nước cất và dung dịch NaCl 15%, sự khác biệt trong nhiệt độ sôi có thể được giải thích bằng hiệu ứng độ phân giải điểm sôi, còn được gọi là sự điều chỉnh điểm sôi.
Khi một chất tan (như NaCl) được thêm vào một dung môi (như nước), nó có thể làm tăng nhiệt độ sôi của dung môi. Điều này xảy ra vì các phân tử của chất tan cản trở sự chuyển hóa từ trạng thái lỏng sang hơi của dung môi, do đó yêu cầu nhiệt độ cao hơn để đạt được quá trình chuyển hóa này.
Do đó, nước cất, không chứa bất kỳ chất tan nào, sẽ có nhiệt độ sôi thấp hơn so với dung dịch NaCl 15%, bởi vì NaCl làm tăng nhiệt độ sôi của nước.