a) Bài thơ trên được viết theo thể thơ lục bát. Thể thơ lục bát là một thể thơ truyền thống của Việt Nam, có cấu trúc gồm các câu thơ xen kẽ nhau, mỗi câu có 6 hoặc 8 âm tiết, vần theo quy luật 6-8, 6-8, … Câu 6 âm tiết vần với nhau ở âm cuối, câu 8 âm tiết vần với nhau ở âm thứ 6 và âm cuối. Thể thơ lục bát được sử dụng rộng rãi trong các bài ca dao, tục ngữ, truyện Kiều, và nhiều tác phẩm văn học khác.
b) Nội dung chính của đoạn thơ trên là tình cảm yêu thương và biết ơn của con đối với mẹ. Bài thơ miêu tả cảnh mẹ ru con ngủ vào một buổi chiều hè nóng bức. Tiếng con ve lặng im, chỉ còn tiếng võng kẽo cà và lời ru của mẹ. Lời ru của mẹ như mang theo gió mùa thu mát lành, bàn tay mẹ quạt cho con thoải mái. Bài thơ cũng so sánh tình yêu của mẹ với ngọn gió và những ngôi sao, cho thấy mẹ luôn là người bảo vệ và chăm sóc con suốt đời.
c) Một biện pháp nghệ thuật có trong bài thơ trên là phép liên tưởng. Phép liên tưởng là biện pháp nghệ thuật dùng để gợi lên những hình ảnh, cảm xúc hay ý nghĩa mới mẻ từ những hình ảnh, cảm xúc hay ý nghĩa đã biết. Trong bài thơ trên, tác giả đã liên tưởng từ tiếng ru của mẹ đến gió mùa thu, từ bàn tay mẹ đến ngọn gió, từ mẹ đến những ngôi sao. Những liên tưởng này giúp tăng cường sự giàu có và sâu sắc của nội dung bài thơ.