Vùng Tây Nguyên là một trong những vùng địa lý đặc biệt của Việt Nam, bao gồm 5 tỉnh: Kon Tum, Gia Lai, Đắk Lắk, Đắk Nông và Lâm Đồng. Mạng lưới đô thị ở vùng Tây Nguyên có những đặc điểm sau:
1. Phân bố đô thị không đồng đều: Trong vùng Tây Nguyên, các đô thị chủ yếu tập trung ở các tỉnh lớn như Buôn Ma Thuột (Đắk Lắk), Pleiku (Gia Lai) và Đà Lạt (Lâm Đồng). Các tỉnh khác có ít đô thị hơn và phân bố không đồng đều.
2. Kích thước đô thị nhỏ: Đa số các đô thị ở vùng Tây Nguyên có quy mô nhỏ, không lớn như các thành phố lớn ở các vùng khác của Việt Nam. Điều này phản ánh sự phát triển kinh tế và dân số của vùng Tây Nguyên chưa đạt đến mức cao.
3. Đô thị liên kết với nông thôn: Vùng Tây Nguyên có nền kinh tế chủ yếu là nông nghiệp và nông thôn chiếm tỷ lệ lớn dân số. Do đó, mạng lưới đô thị ở vùng này thường liên kết chặt chẽ với nông thôn, đóng vai trò là trung tâm cung cấp dịch vụ và hàng hóa cho các khu vực nông nghiệp xung quanh.
4. Đô thị phát triển theo hướng công nghiệp và du lịch: Một số đô thị ở vùng Tây Nguyên, như Buôn Ma Thuột và Pleiku, đã phát triển các khu công nghiệp và khu du lịch để tăng cường phát triển kinh tế. Điều này tạo ra cơ hội việc làm và thu hút đầu tư từ các ngành công nghiệp và du lịch.
5. Vấn đề giao thông: Mạng lưới đô thị ở vùng Tây Nguyên gặp nhiều khó khăn trong việc kết nối giao thông với các vùng khác của Việt Nam. Địa hình đồi núi và hệ thống giao thông chưa phát triển là những thách thức lớn đối với việc phát triển đô thị và kết nối vùng Tây Nguyên với các vùng lân cận.