Trong thời kỳ Lê Trung Hưng, nghệ thuật dân gian Việt Nam có sự phát triển mạnh mẽ với những đặc điểm sau:
- Kinh tế phát triển, đời sống nhân dân được cải thiện nên nhu cầu về văn hóa, nghệ thuật tăng lên. Các làng nghề thủ công nghiệp phát triển, thu hút nhiều thợ thủ công có tay nghề cao.
- Xã hội ổn định, nhân dân yên tâm lao động sản xuất và sáng tạo ra nhiều tác phẩm nghệ thuật có giá trị. Nghệ thuật dân gian phát triển cả về số lượng và chất lượng.
- Chính quyền quan tâm đến việc bảo tồn và phát huy nghệ thuật truyền thống. Nhiều di tích, công trình kiến trúc được tu bổ, tôn tạo.
- Giao lưu văn hóa sôi động giữa các vùng miền. Các làn điệu dân ca, truyện cổ tích, ca dao,... lan truyền rộng rãi.
Như vậy, sự ổn định chính trị - xã hội, sự phát triển kinh tế, sự quan tâm của nhà nước cùng với sự giao lưu văn hóa đã tạo điều kiện thuận lợi để nghệ thuật dân gian phát triển mạnh mẽ về cả bề rộng và chiều sâu.