Bài thơ "Chu thổ sừ vân" của Trịnh Hoài Đức là tác phẩm đầy tình cảm và sâu lắng, đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên vùng Trấn Biên thời xưa một cách tinh tế. Từng chi tiết trong bài thơ đều thể hiện sự hiểu biết và cảm thông sâu sắc của tác giả với cuộc sống của người nông dân trong vùng đất đó. Trong bài thơ, chúng ta thấy Trịnh Hoài Đức ngợi ca tinh thần lao động cần cù của người dân nơi đây. Họ làm việc hết mình để khai phá, cày cấy, và tạo nên những bãi đất màu mỡ, điều này thể hiện tình yêu và kiên nhẫn của họ đối với quê hương. Bài thơ cũng thể hiện niềm vui mộc mạc, chân quê, nơi cuộc sống gắn liền với thiên nhiên và môi trường xung quanh. Tác phẩm này không chỉ là một bức tranh miêu tả về vùng đất Trấn Biên, mà còn là một tấm gương để chúng ta tìm hiểu và yêu thương quê hương của mình. Tác giả đã giúp chúng ta củng cố thêm tình cảm với quê hương, nhắc nhở rằng chúng ta nên biết yêu thương và gắn bó với vùng đất mà mình đang sống. Bài thơ "Chu thổ sừ vân" còn là một thông điệp về tình yêu quê hương và lòng biết ơn đối với người lao động nông thôn. Nó thể hiện sự đoàn kết và tương thân tương ái trong cuộc sống của chúng ta, giúp ta thấu hiểu hơn về giá trị thực sự của quê hương và người dân nông thôn.