Cảnh làng quê vào buổi trưa hè qua bài thơ ''Trưa hè'' của tác giả Trần Đăng Khoa thật đẹp và quen thuộc với mỗi người con đất Việt. Trong bài thơ ''Trưa hè'', Trần Đăng Khoa đã vẽ ra một bức tranh vẽ về một buổi trưa hè vô cùng giản dị và mộc mạc. Bức tranh thiên nhiên buổi trưa hè với: gió thổi, hoa phượng, tiếng ve rộn ràng,... Trong cái nóng đỏ lửa của trưa hè, từng cơn gió từ đâu ghé qua nơi đây làm dịu đi phần nào cái nắng trưa hè gió thổi. Dường như cảm giác mát lạnh của cơn gió còn thổi tới từng độc giả. Những cánh hoa phượng lung lay trong gió hè như những đàn bướm lượn tô điểm cho không gian thêm phần sống động. Với nghệ thuật sử dụng từ láy và biện pháp so sánh chùm hoa lựu đỏ rực như những đàn bướm bay lượn khiến cho khung cảnh trở nên nên thơ mềm mại. Cái nóng dường như bị lãng quên. Tiếng ve kêu râm ran khắp mọi nơi, tiếng ve giống như một bản hòa ca vang vọng khắp không gian. Tất cả đã làm cho làng quê bừng lên một sức sống mới như một buổi liên hoan rộn ràng.