Trên bầu trời xanh thẳm, tôi tự do trôi dạt như một đám mây trắng bồng bềnh. Mỗi cơn gió đưa tôi đi xa, đưa tôi đến những vùng trời mới, nơi mà mọi sự là tươi mới và đầy kỳ diệu.
Một ngày, tôi rồi vào một ngôi trường nhỏ nằm ẩn mình giữa những cây cỏ xanh mướt. Ở đó, tôi gặp một cậu bé học trò tên là Minh, với đôi mắt tò mò và nụ cười tươi rạng. Cậu bé này thường đi quanh trường, tìm kiếm điều gì đó thú vị.
Tôi quyết định đùa giỡn với Minh bằng cách biến mình thành những sóng nước rì rào, cuốn cậu bé vào cuộc vui của tôi. Minh bất ngờ trước sự kỳ diệu của thế giới xung quanh, và cả hai chúng tôi đã trở thành bạn đồng hành đáng yêu.
Từ đó, mỗi lần tôi ghé thăm ngôi trường, tôi và Minh lại cùng nhau khám phá những điều mới mẻ. Tôi kể cho cậu nghe những câu chuyện về những nơi tôi đã đi qua, những cảm xúc tôi trải qua. Minh thì mang đến cho tôi những ước mơ, những suy nghĩ tươi sáng của một cậu bé đang dần trưởng thành.
Dù là mây hay sóng, chúng tôi đã hợp tác với nhau để tạo nên những kỷ niệm đáng yêu tại ngôi trường nhỏ ấy. Khoảnh khắc ấy là một phần kỷ niệm đẹp trong cuộc đời tôi, nơi tôi được sống một cách tự do và mang lại niềm vui cho một cậu bé học trò đáng yêu.