Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Khi biết mình bị Mã Giám Sinh lừa, quá ê chề, nhục nhã nên tôi đã nghĩ đến chuyện tự tử. Biết được ý định của tôi, sợ mất đi một "món hời", Tú Bà lại đem lời ngon, tiếng ngọt để tôi ở lầu Ngưng Bích chờ đến mối làm ăn khác của mụ.
Một mình trong lầu Ngưng Bích rộng lớn, tôi chỉ có những đám mây cùng ngọn đèn bầu bạn. Giữa không gian mênh mông rợn ngợp chẳng có lấy chút hơi người và sự sống, sự cô đơn trống trải bủa vây lấy tâm hồn tôi. Những cồn cát nọ, những bụi hồng kia dường như chúng cũng bơ vơ, nhưng cũng chẳng thể cùng tôi bầu bạn. Cảnh chiều buồn đến lặng người, lại thêm không gian bát ngát thật chẳng còn gì buồn hơn. Cuộc sống tại lầu Ngưng Bích này giống như một vòng tuần hoàn khép kín tẻ nhạt, vô nghĩa. Từ lúc sớm mai đến đêm khuya, ngày nào cũng như vậy chỉ có một mình tôi, cảnh vật cũng chẳng hề thay đổi giống như thực tại của tôi chẳng có gì đổi thay. Ở nơi đất khách quê người, tôi lại nhớ về chàng Kim. Chàng Kim đã cùng tôi uống chén rượu thề dưới ánh trăng nguyện chung thủy bên nhau trọn đời. Vậy mà thực tại quá bẽ bàng, tôi vì chữ hiếu đã không thể ở bên người mình yêu lại để cho người yêu tôi phải ngày đêm trông ngóng, đợi chờ trong vô vọng. Tôi cũng không giữ được lời nguyền thủy chung, chính tôi phản bội lại lời thề, tấm lòng son sắt này của tôi biết bao giờ mới gột rửa sạch được. Không chỉ phụ lòng Kim Trọng, tôi còn là một người con bất hiếu, tôi đau đớn, xót xa khi nghĩ về cha mẹ ngày ngày tựa cửa trông tin của con. Càng nghĩ tôi càng buồn, nỗi buồn ngày càng dâng lên xâm lấn tâm hồn và ngự trị trong đó. Tôi nhìn cảnh vật đâu đâu cũng thê lương như tâm trạng chính mình. Nhìn ra cửa biển tôi thấy cánh buồm thấp thoáng xa xa, con thuyền cô độc trên biển trời mênh mông giống như chính tôi cô độc trên thế gian này, thế nhưng con thuyền còn có thể trở về với bến còn tôi thì chẳng biết ngày mai ra sao, ngày đoàn tụ gia đình, gặp lại cha mẹ cũng là điều xa vời. Giữa dòng nước chảy kia có cánh hoa nhỏ trôi lênh đênh chẳng khác gì số phận tôi đang trôi nổi giữa dòng đời. Càng nghĩ về sau này tôi càng hoang mang, lo sợ, những cơn gió cuốn mặt duềnh, tiếng sóng ầm ấm vỗ quanh nghe sao mà dữ dội, đáng sợ đến thế. Tôi không biết phải làm gì để đối đầu với những sóng gió tương lai, không biết đâu mới là bến đỗ bình yên của đời hồng nhan bạc mệnh.
Chẳng thể thay đổi thực tại, cũng chẳng thể biết trước tương lai, tôi chỉ biết trông chờ vào số phận của mình. Mong sao chàng Kim thôi nhớ mong mà nên duyên cùng Thúy Vân, mong sao cha mẹ khỏe mạnh và thôi trông ngóng tôi từng ngày.
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |