Cách mạng châu Á, châu Phi và Mĩ La tinh có thể được coi là cách mạng thực dân đế quốc vì chúng đều xuất phát từ sự phản kháng chống lại sự thống trị và áp bức của các thực dân đế quốc châu Âu.
Châu Á: Cách mạng châu Á bao gồm các cuộc kháng chiến chống lại thực dân châu Âu trong thế kỷ XIX và đầu thế kỷ XX. Ví dụ như cuộc khởi nghĩa Tây Sơn ở Việt Nam, cuộc khởi nghĩa 1857-1858 ở Ấn Độ, cuộc khởi nghĩa Tây Bắc ở Trung Quốc. Những cuộc kháng chiến này nhằm chống lại sự thôn tính và áp bức của các thực dân châu Âu như Anh, Pháp, Hà Lan và Bồ Đào Nha.
Châu Phi: Cách mạng châu Phi bao gồm các cuộc đấu tranh chống lại chế độ thực dân châu Âu, đặc biệt là chế độ thuộc địa. Ví dụ như cuộc khởi nghĩa Mau Mau ở Kenya, cuộc khởi nghĩa Algeria, cuộc khởi nghĩa Nam Phi. Những cuộc kháng chiến này nhằm chống lại sự áp bức, bóc lột và phân biệt chủng tộc của các thực dân châu Âu như Anh, Pháp, Bồ Đào Nha và Hà Lan.
Mĩ La tinh: Cách mạng Mĩ La tinh bao gồm các cuộc đấu tranh đòi độc lập và chống lại sự thống trị của Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha ở châu Mĩ La tinh. Ví dụ như cuộc cách mạng Mỹ ở Mỹ La tinh, cuộc cách mạng Haiti, cuộc cách mạng Mexico. Những cuộc cách mạng này nhằm chống lại sự áp bức, bóc lột và phân biệt chủng tộc của các thực dân châu Âu.
Tóm lại, cách mạng châu Á, châu Phi và Mĩ La tinh có chung mục tiêu chống lại sự thống trị và áp bức của các thực dân đế quốc châu Âu, và do đó có thể được coi là cách mạng thực dân đế quốc.