Trong các thế kỷ XVI-XVIII, các quốc gia châu Âu như Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, Hà Lan và Anh đã tiến hành cuộc khai phá và thâm nhập vào khu vực phía Nam, thuộc châu Phi, Nam Mỹ và Đông Nam Á. Đây là giai đoạn thuộc thời kỳ Đại Tây Dương hóa, khi các quốc gia châu Âu mở rộng ảnh hưởng của họ thông qua việc chiếm đóng và kiểm soát các khu vực mới.
Trong ngữ cảnh của Hoàng Sa và Trường Sa, ý nghĩa của quá trình thực thi chủ quyền là quan trọng trong bối cảnh tranh chấp lãnh thổ. Các quốc gia châu Á, đặc biệt là Việt Nam, đã và đang khẳng định chủ quyền của mình đối với Hoàng Sa và Trường Sa. Việc bảo vệ và duy trì chủ quyền trên các quần đảo này không chỉ là vấn đề lịch sử và lãnh thổ mà còn liên quan đến tài nguyên, quyền lợi kinh tế và đảm bảo an ninh quốc gia.