Tôi nghĩ rằng so sánh thời thơ ấu của bậc cha mẹ với trải nghiệm của con cái ngày nay để dạy chúng cách cư xử tốt có thể có ý kiến tích cực và tiêu cực. Mặt tích cực của việc so sánh này là bậc cha mẹ có thể chia sẻ những kinh nghiệm và bài học từ thời thơ ấu của mình để giúp con cái hiểu rõ hơn về giá trị của việc cư xử tốt. Những câu chuyện và kỷ niệm từ quá khứ có thể truyền đạt những giá trị gia đình, đạo đức và tình yêu thương đến con cái. Điều này có thể giúp con cái nhận thức được tầm quan trọng của việc đối xử tốt với người khác và hình thành những phẩm chất tốt đẹp. Tuy nhiên, việc so sánh này cũng có thể mang lại những hệ quả tiêu cực. Con cái có thể cảm thấy áp lực và không thể đạt được những tiêu chuẩn mà bậc cha mẹ đặt ra. Thời đại và hoàn cảnh hiện tại có thể khác biệt so với thời thơ ấu của bậc cha mẹ, do đó, những kinh nghiệm và bài học từ quá khứ không thể áp dụng một cách trực tiếp vào hiện tại. Điều này có thể gây ra sự căng thẳng và xung đột giữa bậc cha mẹ và con cái. Vì vậy, tôi cho rằng việc so sánh thời thơ ấu của bậc cha mẹ với trải nghiệm của con cái ngày nay để dạy chúng cách cư xử tốt cần được thực hiện một cách cân nhắc. Bậc cha mẹ nên tôn trọng và lắng nghe quan điểm và trải nghiệm của con cái, và cùng nhau xây dựng một môi trường gia đình nơi mọi người có thể học hỏi và phát triển các kỹ năng cư xử tốt một cách phù hợp với thời đại hiện tại.