"Lòng tự trọng khác với tính tự ái. Nhiều người, nhất là những người trẻ tuổi thường hay nhâm lân hai khái niệm này. Lòng tự trọng có cơ sở từ tư tưởng trọng nhân nghĩa, coi trọng phẩm cách và giá trị con người của mình nhưng mục đích là 1 vì người khác, tôn trọng người khác, nhằm làm đẹp cho xã hội, làm tốt cho cộng đồng. Nói cách khác, lòng tự trọng có bản chất văn hoá và tính thần nhân văn. Trái lại, tính tự ái là chỉ biết yêu chính bản thân mình, coi mình là trên hết, chỉ cốt được lợi cho riêng mình, bốt chấp danh dự và quyền lợi chính đáng của người khác. Vì thế, lòng tự trọng thường được biểu hiện bằng những lời nói, cử chỉ, hành vi lịch thiệp, nhã nhặn, từ tốn, biết tự kiềm chế. Còn tính tự ái là “mảnh đất" tốt sinh ra những thói xấu, hẹp hòi, ích kỉ. Theo Đào Ngọc Đệ, báo Nhân dân điện tử, ngày 22/2/2014) Câu 1. (0,5 điểm) Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích? Câu 2. (0,5 điểm) Nêu nội dung chính của đoạn trích trên? Câu 3. (1,0 điểm) Chỉ ra và nêu tác dụng của một biện biện pháp tu từ đặc sắc được sử dụng trong câu văn: "Trái lại, tính tự ái là chỉ biết yêu chính bản thân mình, coi mình là trên hết, chỉ cốt được lợi cho riêng mình, bất chấp danh dự và quyền lợi chính đáng của người khác." Câu 4. (1 điểm) Thông điệp mà em tâm đắc nhất qua đoạn trích trên là gì? Vì sao em chọn thông điệp đó?
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).