Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết một bài văn kể lại tâm trạng của em sau khi làm việc có lỗi với mẹ

Viết một bài văn kể lại tâm trạng của em sau khi làm việc có lỗi với mẹ
< Riêng mở bài không được chép mạng >
3 trả lời
Hỏi chi tiết
81
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Sau khi làm việc có lỗi với mẹ, tâm trạng của em trở nên rất xao lạc và đầy áy náy. Cảm giác hối hận và tội lỗi tràn đầy trong lòng, khiến em không thể yên tâm và tập trung vào bất kỳ công việc nào khác. Mỗi lần nhìn thấy mẹ, em cảm thấy mình như bị đè nặng bởi sự ánh nhìn thất vọng và thương tâm từ người mẹ yêu thương nhất.

Em nhớ lại khoảnh khắc mình làm sai, những lời nói không suy nghĩ và những hành động thiếu cẩn thận. Em nhận ra rằng, những việc làm đó đã gây ra sự tổn thương và mất lòng tin của mẹ. Em cảm thấy mình đã phản bội lòng tin và tình yêu mà mẹ dành cho em suốt bao năm qua.

Trong tâm trạng xao lạc, em cảm thấy mình không xứng đáng để nhìn thấy mặt trời sáng rực và những niềm vui xung quanh. Em cảm thấy mình chỉ là một người con vô tình, không biết trân trọng những điều quan trọng nhất trong cuộc sống. Những lỗi lầm của em trở thành một gánh nặng khó khăn để em tiếp tục sống và đối diện với mọi người xung quanh.

Tâm trạng của em càng trở nên tồi tệ hơn khi nhìn thấy mẹ vẫn cố gắng che giấu sự thất vọng và đau khổ trong lòng. Em nhận ra rằng, mẹ không chỉ là người bị tổn thương mà còn là người đau lòng nhất khi thấy con mình mắc phải những sai lầm. Em cảm thấy mình đã làm mẹ buồn và thất vọng, điều đó khiến em tự trách mình và không thể tha thứ cho chính mình.

Tuy nhiên, em không muốn để tâm trạng này kéo dài mãi mãi. Em nhận ra rằng, việc hối hận và tự trách mình không giúp ích gì cho tình cảm giữa mẹ và con. Em quyết định đối diện với lỗi lầm của mình và tìm cách để sửa chữa và bù đắp. Em muốn chứng minh cho mẹ thấy rằng em có thể thay đổi và trở thành một người con tốt hơn.

Tâm trạng của em dần dần được cải thiện khi em bắt đầu hành động. Em bắt đầu bày tỏ sự xin lỗi chân thành và thể hiện sự quan tâm và yêu thương đối với mẹ. Em cố gắng học hỏi từ những sai lầm và trở nên chín chắn hơn trong việc đối xử với mẹ và mọi người xung quanh. Em biết rằng, sự thay đổi không xảy ra ngay lập tức, nhưng em sẽ kiên nhẫn và kiên trì để trở thành một người con tốt hơn.

Dù tâm trạng của em vẫn còn đầy áy náy và hối hận, nhưng em tin rằng, với sự tha thứ và tình yêu của mẹ, em sẽ có thể vượt qua và học được bài học quý giá từ những lỗi lầm của mình. Em hy vọng rằng, tình cảm giữa mẹ và con sẽ được củng cố và trở nên mạnh mẽ hơn sau những thử thách này.
2
1
Quang Cường
03/12/2023 21:21:01
+5đ tặng
Dàn ý Kể về một lần em mắc lỗi 

a. Mở bài

  • Dẫn dắt và giới thiệu kỉ niệm về một lần em mắc lỗi.
  • Gợi ý:

Nhịp thời gian trôi đi, mọi thứ dần trở thành những kỉ niệm, góp phần làm nên quá khứ của mỗi người, làm động lực thúc đẩy cho hiện tại và tương lai. Những sự việc qua đi, để lại trong ta nhiều ấn tượng khó phai, là những bài học quý giá trong hành trình sống. Trong đó, kỉ niệm về một lần mắc lỗi với mẹ - nói dối mẹ khiến em còn nhớ mãi.

b. Thân bài

- Hoàn cảnh

  • Kì nghỉ hè bắt đầu, em cũng các bạn cùng trang lứa được nghỉ ở nhà để thư giãn và chuẩn bị cho một năm học mới.
  • Nghe lời cô giáo, khi nghỉ ở nhà bên cạnh việc học thì em còn giúp bố mẹ làm công việc nhà đơn giản.

- Diễn biến

  • Buổi sáng hôm ấy, trước khi đi làm mẹ dặn em dọn dẹp nhà cửa và em vui vẻ nhận lời.
  • Em chăm chỉ lau chùi thật sạch sẽ từng ngóc ngách, sắp xếp lại các đồ vật trong nhà cho ngăn nắp.
  • Bàn tay em bỗng dừng lại, ánh mắt sáng lên khi thấy một chiếc bình hoa rất đẹp. Chiếc bình không to lắm, trông có vẻ khá cũ nhưng được mẹ cất khá kĩ càng, chiếc bình sáng lên một màu lấp lánh với những hoa văn chạm trổ rất tinh tế. Em nghĩ đây là lọ hoa rất có ý nghĩa với mẹ, có lẽ mẹ coi đó như sự gắn bó của một kỉ niệm nào đó, lưu giữ lại trong tâm trí nên mẹ rất hiếm khi dùng đến lọ hoa này.
  • Em cầm lên ngắm nghía say sưa, mường tựa ra những kỉ niệm đã gắn bó với mẹ. Đó có thể là quà mà bà ngoại tặng mẹ chăng hay là chiếc bình hoa thời con gái mẹ thích. Đang miên man trong dòng suy tưởng thì bỗng nhiên một âm thanh lớn dội đến, em giật bắn mình và đánh rơi chiếc lọ hoa.
  • Trước mặt em bây giờ là một đống thủy tinh vỡ vụn, em rất hoảng sợ và không biết phải làm sao. Bàn tay run lẩy bẩy nhưng vẫn cố lấy lại bĩnh tĩnh, hót đống đổ nát. Xong việc, em nghĩ cách che giấu tội lỗi, em quyết định sẽ nói dối mẹ.
  • Khi mẹ đi làm về, em tươi cười chạy ra, hỏi han, lấy nước cho mẹ uống. Những hành động nhiệt tình hơn cả mọi ngày. Với khuôn mặt ngây thơ và vô tội, em nói với mẹ là con mèo chạy qua làm vỡ chiếc lọ hoa, như không có chuyện gì liên quan đến mình.
  • Khuôn mặt mẹ biến sắc, từ sự sửng sốt, bất ngờ rồi đến buồn rầu. Mẹ không nói câu gì, lặng lẽ đi vào trong phòng.
  • Em bỗng thấy ái ngại, băn khoăn, suy nghĩ và buồn về những hành động, những suy nghĩ đã làm mẹ phiền lòng.
  • Sau cuộc đấu tranh nội tâm gay gắt, em quyết định sẽ đi xin lỗi mẹ.

- Kết thúc

  • Buổi tối, em lấy hết can đảm xin lỗi mẹ.
  • Thì ra mẹ biết rằng em đã nói dối vì con mèo nhà mình mất đã được một tháng nay, chỉ là con vô tâm không biết.
  • Mẹ âu yếm ôm em vào lòng, kể về những câu chuyện ý nghĩa, đong đầy kỉ niệm cùng chiếc lọ hoa nhỏ kia.
  • Nhưng mẹ chấp nhận tha lỗi cho em, đó là một bài học quý giá về lòng trung thực và sự khoan dung, độ lượng với mỗi người.

c. Kết bài

  • Nêu suy nghĩ về kỉ niệm đó.
  • Một hay nhiều lần mắc lỗi là điều không tránh khỏi trong cuộc sống mỗi người. Song điều quan trọng là ta hãy biết nhận lỗi và rút ra những bài học sâu sắc, để cuộc sống thêm ý nghĩa.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
1
quả nho xinh tươi
03/12/2023 21:21:42
+4đ tặng

Ai cũng có lần mắc lỗi, nhưng có những lỗi lầm ta thật khó quên. Em đã có lần như vậy. Em mắc lỗi với mẹ, đã lâu lắm rồi mà em vẫn không quên.

Chuyện xảy ra vào một mùa hè cách đây khoảng hai năm. Khi đó mẹ em là bác sĩ quân y, suốt ngày bận rộn việc cơ quan và gia đình. Hôm đó, nhìn thấy mẹ đi làm về, em chạy ra chào mẹ rồi chạy vội vào góc học tập để đọc nốt quyên truyện tranh Conan. Một lát sau, em nghe tiếng mẹ gọi dưới nhà:

– Trang ơi, xuống quét nhà hộ mẹ đi con.

– Con đang bận mẹ ơi. – Em nói, mắt vẫn không rời quyển truyện.

Mẹ đột ngột bước vào phòng em, khuôn mặt đầy vẻ mệt mỏi:

– Sao con không quét nhà hộ mẹ mà vẫn ngồi đây đọc truyện?

Em phụng phịu cất quyển truyện vào ngăn bàn, lê bước xuống nhà, cầm lấy cây chổi vung tứ tung cho xong. Đồ bị rơi xuống đất em cũng chẳng thèm nhặt lên. Mặt em cau có, giận dữ. Căn phòng khách gọn ghẽ, đẹp đẽ của mẹ dưới bàn tay em đã bừa bộn như một bãi chiến trường. Mẹ nhẹ nhàng bảo:

– Con nhẹ tay thôi không hư hết đồ đạc bây giờ.

Sự bực bội trong em chợt bùng lên. Em ném cái chổi xuống đất, hét vào mặt mẹ:

– Thế con phải làm thế nào. Nếu mẹ không vừa ý thì mẹ tự đi mà dọn lấy.

Mẹ sững sờ nhìn em, vì đây là lần đầu tiên em cãi mẹ, sau mẹ buồn rầu nói:

– Nếu con không muốn làm thì thôi, từ giờ mẹ sẽ không nhờ con nữa.

Mặc dù biết là mình có lỗi nhưng em vẫn chạy lên phòng, khóa cửa lại, ngồi vào bàn. Em lấy sách vở ra nhưng không làm nổi một bài nào. Hình ảnh mẹ với đôi mắt ngấn nước luôn hiện ra. Em đã hỗn láo với mẹ.

Trong bữa cơm buổi tối, bố hỏi vì sao em đã hỗn láo với mẹ, em không trả lời được. Sự hối hận làm em bật khóc. Lỗi của em đối với mẹ là không thể chấp nhận được. Em muốn xin lỗi mẹ nhưng không dám.

Đêm hôm ấy, mẹ em phải đi cấp cứu. Bác sĩ nói mẹ bị cảm nặng và kiệt sức. Nhìn mẹ xanh xao nằm trên giường bệnh, em hối hận vô cùng. Phải chăng lúc đó em cố giúp mẹ việc nhà thì mẹ đâu đến nỗi? Em nắm lấy bàn tay xương xương, gầy gầy của mẹ, nghẹn ngào nói trong nước mắt: "Mẹ ơi, con có lỗi với mẹ, mẹ hãy tha thứ cho con nhé!".

Đã hai năm trôi qua nhưng em không quên được ngày hôm ấy. Giờ em đã là nữ sinh lớp sáu, đã trưởng thành hơn và biết giúp mẹ nhiều việc nhà. Em tự nhủ với lòng mình, sẽ không bao giờ được phép lặp lại lỗi lầm như thế nữa. Bởi vì, bạn biết không, nếu như chúng ta đối xử không tốt với những người thân yêu ruột thịt của mình, chúng ta sẽ cảm thấy cắn rứt và tội lỗi.
CHÚC CẬU HỌC TỐT

1
0
Lê Nhi
04/12/2023 07:29:53
+3đ tặng

Ngày hôm nay là chủ nhật, nên em dành thời gian dọn dẹp lại bàn học của mình. Chợt em tìm thấy trong góc phòng một chiếc hộp nhỏ, trong đó đựng một chú lật đật bị vỡ ở một bên thân. Nhìn chú, em lại nhớ về một lần nói dối khiến mẹ phải buồn xảy ra vào năm ngoái.

Lúc đó, em đang ngồi xem ti vi ở trong phòng khách, nhưng chẳng có chương trình gì thú vị cả. Vậy nên em đã chạy vào phòng bố mẹ để chơi. Trong lúc em loay hoay xem chiếc hộp nhạc, thì vô tình làm rơi chú lật đật xuống đất. Cú rơi không quá mạnh, nhưng làm một bên thân chú bị vỡ ra. Khi đó, em hoảng hốt vô cùng, bởi em biết đó là món quà của một người bạn ở xa tặng mẹ. Lâu nay vẫn được mẹ giữ gìn cẩn thận. Thế là, em đã lấy một miếng băng dính, dán lại mảnh vỡ đó, đặt chú lật đật vào vị trí cũ rồi chạy về phòng.

Tối hôm đó, em ăn cơm, học bài rồi đi ngủ trong sự thấp thỏm và lo âu, vì sợ bị phát hiện. Nhưng em cũng không đủ can đảm để nói ra sự thật. Ngày hôm sau lúc đi học về, nhìn thấy mẹ ngồi xem ti vi trong phòng khách, em có một thoáng ngập ngừng. Nhưng rồi em vẫn chào mẹ với giọng điệu như hằng ngày rồi ngay lập tức trở về phòng. Ngồi trên bàn, em liên tục tự trách bản thân mình: Sao mày lại hèn nhát vậy, mày quên hết những bài học mà cô giáo đã dạy rồi ư? Quên đi sự tin tưởng của bố mẹ dành cho mày ư? Em cứ ngồi dằn vặt bản thân như vậy mãi một lúc, rồi cuối cùng, em lấy hết can đảm để nhận lỗi với mẹ.

Khi em thú nhận sự thật với mẹ, đôi mắt cứ nhìn thẳng xuống đất, không dám nhìn mẹ. Nghe em trình bày xong, mẹ gọi em ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt mẹ, rồi nói: “Mẹ rất vui vì con đã dám nói cho mẹ sự thật. Ngay tối hôm qua, mẹ đã phát hiện ra mảnh vỡ của chú lật đật rồi. Và nhìn ánh mắt con là mẹ đã hiểu ra sự việc. Mẹ chỉ chờ con nói cho mẹ điều đã xảy ra mà thôi. Thực sự, suốt đêm qua đến nay mẹ đã rất buồn, vì nghĩ rằng con của mẹ không phải là người trung thực. Nhưng hành động này của con đã khiến mẹ vui lắm. Vì con của mẹ thật dũng cảm”. Nói rồi, mẹ cười dịu dàng vuốt lấy tóc em.

Sau sự kiện lần đó, mẹ định vất chú lật đật bị hỏng đi. Nhưng em đã xin lại, cất vào một chiếc hộp để giữ nó làm kỉ niệm. Để mãi không quên lần lỡ khiến mẹ phải buồn này. Em luôn tự nhủ, sẽ mãi luôn là một người con trung thực, ngoan ngoãn để mẹ luôn được vui vẻ.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo