Trước nguy cơ thất bại của chiến lược “chiến tranh đặc biệt”, để cứu vãn
cơ đồ của chủ nghĩa thực dân mới, ngăn sự sụp đổ của chính quyền Sài Gòn, cp
Mỹ quyết định tiến hành chiến lược “Chiến tranh cục bộ” ở MN.
“Chiến tranh cục bộ” là một hình thức chiến tranh trong chiến lược toàn
cầu “Phản ứng linh hoạt” của Mỹ, biểu hiện là đưa trực tiếp quân viễn chinh
Mỹ và quân đồng minh vào miền Nam tham chiến với vai trò chính, quân đội
Sài Gòn đóng vai trò hỗ trợ và thực hiện bình định. Ngày 8-3-1965 quân Mỹ đổ
bộ vào Đà Nẵng, đồng thời mở rộng chiến tranh bằng không quân, hải quân
đánh phá miền bắc việt nam nhằm làm suy yếu và ngăn sự chi viện của miền
Bắc cho cách mạng miền Nam.
Chiến tranh lan rộng ra cả nước đã đặt vận mệnh của dân tộc ta trước
thách thức nghiêm trọng. Trước tình hình đó, Hội nghị lần thứ 11(3-1965) và
lần thứ 12(12-1965) của Ban chấp hành Trung ương Đảng đã phát động cuộc
kháng chiến chống Mỹ, cứu nước trên phạm vi toàn quốc và hạ quyết tâm
“đánh bại cuộc chiến tranh xâm lược của đế quốc Mỹ trong bất kỳ tình huống
nào để bảo vệ miền Bắc, giải phóng miền Nam, hoàn thành cách mạng dân tộc
dân chủ nhân dân trong cả nước, tiến tới thực hiện hòa bình thống nhất nước
nhà”