Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn biểu cảm về sự việc khai giảng

Viết bài văn biểu cảm về sự vc ( khai giảng ) giúp e vs ạ e c.ơn
1 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
156
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Sự khai giảng - một sự kiện đặc biệt trong cuộc sống học đường, luôn mang đến cho chúng ta những cảm xúc đầy phấn khởi và hồi hộp. Đó là khoảnh khắc mà chúng ta chờ đợi từng ngày, từng giờ để được gặp lại bạn bè, thầy cô và bước vào một năm học mới.

Khi chuông khai giảng vang lên, tôi cảm nhận được sự hân hoan và phấn khởi tràn đầy trong không khí. Cả trường học như được trang hoàng lung linh, đầy màu sắc với những bảng phấn mới, những bảng thông báo đầy thông tin hữu ích và những bức tranh tươi sáng trên tường. Mọi người đều mặc áo mới, tóc cắt mới và đeo những nụ cười rạng rỡ trên môi.

Khi bước vào lớp học, tôi cảm nhận được sự ấm áp và thân thiện từ bạn bè cùng lớp. Chúng tôi ôm nhau, trao nhau những lời chúc mừng và hứa hẹn sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn trong năm học mới. Thầy cô cũng đến, mang theo những kiến thức mới, những câu chuyện thú vị và những lời khuyên quý báu. Từng giọng nói của thầy cô tràn đầy nhiệt huyết và đam mê dạy học, khiến chúng tôi cảm thấy tự hào và tin tưởng vào khả năng của mình.

Sự khai giảng không chỉ là một sự kiện đơn thuần, mà nó còn là một cơ hội để chúng ta đặt ra những mục tiêu, những ước mơ và những kế hoạch cho năm học mới. Đó là lúc chúng ta cảm nhận được sự quan trọng của việc học, sự trách nhiệm của mình và sự đam mê trong việc khám phá tri thức.

Sự khai giảng cũng là lúc chúng ta nhìn lại những thành công và thất bại của mình trong năm học trước. Chúng ta học từ những sai lầm và trưởng thành từ những thử thách. Sự khai giảng là cơ hội để chúng ta bắt đầu lại, để cải thiện bản thân và để trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình.

Với tôi, sự khai giảng không chỉ là một ngày đặc biệt mà còn là một cảm xúc mãnh liệt. Nó là sự kết hợp giữa niềm vui, hồi hộp và hy vọng. Tôi tin rằng năm học mới sẽ mang đến cho chúng ta nhiều điều tuyệt vời, nhiều thành công và nhiều kỷ niệm đáng nhớ.

Với tâm hồn đầy biết ơn, tôi muốn gửi lời cảm ơn chân thành đến những người đã tạo nên sự khai giảng này - thầy cô, bạn bè và gia đình. Cảm ơn vì đã luôn đồng hành, khích lệ và tin tưởng vào khả năng của chúng tôi. Chúng tôi hứa sẽ cố gắng hết mình, vượt qua mọi thách thức và mang về những thành công xứng đáng.

Sự khai giảng là một bước ngoặt quan trọng trong cuộc sống học đường. Nó không chỉ đánh dấu sự khởi đầu của một năm học mới mà còn là cơ hội để chúng ta trưởng thành và phát triển. Hãy cùng nhau tận hưởng những ngày học tập đầy ý nghĩa và biến những ước mơ thành hiện thực.
2
0
Man
16/12/2023 09:39:19
+5đ tặng

Thấm thoát đã chớm thu. Không còn tiếng ve ngân của những trưa hè oi ả. Không còn “…Chín mươi ngày nhảy nhót đồng quê - Ôi! Cả một mùa xuân trong mùa hạ” nữa. Có vẻ như ngày khai giảng năm học năm nay đến sớm hơn mọi năm. Bất chợt, những cảm xúc và kí ức ngây ngô về ngày khai trường đầu tiên của tôi lại ùa về như nhắc nhở kỉ niệm của một thời đã qua…

 

Tôi vẫn nhớ hôm ấy - một buổi mai đầy gió và mưa rào. Tôi phải cùng mẹ đến trường để tham dự lễ khai giảng năm học mới. Hôm đó tôi dậy sớm. Có lẽ vì tôi thấy mình đã khôn lớn và một lý do quan trọng hơn nữa, đó là ngày khai trường đầu tiên trong cuộc đời tôi. Tôi mặc bộ đồng phục mới mà bố tôi đã mua cho tôi và tự tay chuẩn bị cặp sách. Rồi mẹ đeo cặp vào lưng tôi, mặc bộ áo mưa màu xanh tôi yêu thích, mẹ khoác áo mưa vào rồi dắt tay tôi đi qua màn mưa. Mưa rơi rả rích, trời âm u và xám xịt. Con đường trở nên lầy lội, sũng nước. Mưa không lớn cũng chẳng nhỏ nhưng dai dẳng không dứt. Mưa cứ rơi mãi, rơi mãi không dứt như tâm trạng của tôi lúc ấy: tôi không sợ mà lo lắng, háo hức, nôn nao chờ đợi. Chờ đợi những gì mà tôi sắp sửa trải qua: đó là ngày đầu tiên dự buổi khai trường năm học mới. Tôi vẫn nép vào mẹ, bước từng bước qua từng con hẻm quanh co quen thuộc mà lòng cảm thấy lạ lẫm vô cùng. Con hẻm này tôi qua lại hằng ngày nhưng hôm nay tâm trạng của tôi đầy xáo trộn, một điều lớn lao và mới mẻ đang đến với tôi: tôi đã vào lớp một, tôi đã là người lớn thật rồi. Tôi khẽ liếc nhìn những cảnh vật xung quanh đã gắn bó với tôi suốt thời thơ ấu: giàn hoa ti-gôn hồng nhạt e ấp trong màn mưa của nhà bác Tư hàng xóm mà tôi vẫn thường hái về chơi trò cô dâu với mấy đứa bạn trong xóm, cây mận xù xì đang lắc lư những chùm quả chín đỏ rực đung đưa trong màn mưa như nói lời chúc mừng tôi ngày đầu đến lớp.Ra khỏi con hẻm nhỏ là đường Trần Mai Ninh tấp nập, đông vui. Những chị học sinh thướt tha trong tà áo dài trắng, những anh chị khăn quàng đỏ thắm trên vai, tôi đặc biệt chú ý những bạn cùng lứa với tôi áo quần tinh tươm rụt rè nắm lấy tay mẹ đến trường. Dù mưa vẫn còn tí tách rơi từng giọt trên mái hiên của những ngôi nhà hai bên đường vẫn không làm cho nụ cười trên môi của các học sinh mừng ngày tựu trường kém tươi tắn hơn. Mẹ khẽ lay tay tôi và nói: “Đến trường rồi kìa con!” A, trường tôi đây ư? Trông to lớn và đồ sộ quá! Ngôi trường mới này không giống như trường mẫu giáo của tôi. Trường to lớn và đồ sộ hơn trường mẫu giáo nhiều. Trước cổng trường có một tấm bảng đề chữ màu xanh biển rất to, tôi lẩm nhẩm đánh vần: “Trường tiểu học Nguyễn Khuyến” đúng như mẹ giới thiệu cho tôi mấy tuần trước. Qua bậc tam cấp, đại sảnh, khoảng sân rộng đã đến trước cửa lớp. Tôi vẫn nhớ rất rõ là mình học lớp Một bảy do cô Huệ làm chủ nhiệm lớp. Cô dìu tay tôi vào lớp và xếp chỗ ngồi. Tôi bịn rịn buông tay mẹ và chợt cảm giác hụt hẫng chiếm lấy tâm hồn tôi lúc ấy. Tôi nhìn các bạn chung quanh mình trông ai cũng lạ lẫm. Lúc này, tôi chợt ước ao là mình đã quen các bạn trong lớp. Tôi còn nhớ như in cảm giác bỡ ngỡ rụt rè khi mọi người, mọi vật xung quanh mình đều lạ lẫm.Nhưng trong lớp có nhiều bạn rất dạn dĩ, các bạn tươi cười chào bạn mới. Tôi thấy mình ngưỡng mộ các bạn ấy biết bao. Cô giáo yêu cầu phụ huynh ra về để lớp bắt đầu giờ học. Tôi chào mẹ qua cửa sổ. Không biết màn mưa ngoài trời hay nước mắt đã làm mắt tôi nhòe đi. Có vài bạn khóc to lên gọi bố, gọi mẹ khi thấy bố mẹ ra về. Mưa tạnh. Gió nhẹ mơn man mái tóc tôi. Nắng ấm áp xuyên qua kẽ lá. Buổi lễ khai giảng tạm hoãn giờ bắt đầu.Cô giáo dẫn chúng tôi xếp hàng theo từng tốp. Lễ khai giảng bắt đầu trong không khí trang trọng của nghi thức chào cờ. Lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới được kéo lên trong bài hát Quốc ca trầm hùng. Cô hiệu trưởng trang trọng đọc báo cáo và mục tiêu cho năm học mới. Cả trường vang vội tiếng vỗ tay. Đám học trò lớp một chúng tôi cũng bắt chước anh chị vỗ tay. Sự rụt rè dần tan biến. Giờ phút thiêng liêng đã đến. Cô hiệu trưởng đánh ba hồi trống khai giảng năm học mới. Chính tiếng trống ấy đã khởi đầu tương lai cho tôi qua con đường học vấn và đánh dấu một bước ngoặc lớn trong cuộc đời tôi.

 

Sáu năm ròng đã trôi qua. Giờ tôi không còn là cô bé lớp một ngày nào nữa. Những kỉ niệm ngày ấy giờ cũng đã phai nhòa theo năm tháng nhưng vẫn vương vấn mãi trong tôi một thời thơ ấu, thời trong sáng và những kỉ niệm ngây thơ và mùa thu khai trường năm ấy.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×