Trong câu thơ "Mà sao nghe nhói ở trong tim", Viễn Phương sử dụng hình ảnh và ngôn ngữ hình tượng để truyền đạt cảm xúc và trạng thái tâm lý của nhân vật. Mặc dù âm thanh thường được nghe và cảm nhận bằng tai, nhưng trong trường hợp này, người viết muốn tập trung vào cảm giác đau đớn, xót xa và khó chịu mà người đọc có thể trải nghiệm bên trong tâm trí và trái tim. Việc sử dụng "nghe nhói ở trong tim" mang tính biểu tượng, mô phỏng cảm giác đau lòng và tình cảm sâu sắc.
b. Đoạn văn phân tích khổ thơ trên:
Trong khổ thơ trên, tác giả Viễn Phương sử dụng những hình ảnh tươi sáng và ý nghĩa biểu tượng để tạo nên một bức tranh tâm trạng rất đặc biệt. Bài thơ bắt đầu bằng hình ảnh "Bác nằm trong giấc ngủ bình yên", tạo ra một không gian yên tĩnh và thanh thản. Bên cạnh đó, vầng trăng sáng dịu hiền càng làm cho không gian thơ trở nên mộng mơ và tĩnh lặng hơn.
Tuy nhiên, câu cuối cùng "Mà sao nghe nhói ở trong tim" lại tạo ra một sự bất đồng giữa hình ảnh tĩnh lặng bên ngoài và cảm xúc đau đớn bên trong. Từ "nghe nhói" mang ý nghĩa biểu tượng, mô phỏng cảm giác đau lòng và tình cảm sâu sắc. Điều này cho thấy rằng dù bên ngoài có sự yên bình, nhưng bên trong tâm trí và trái tim của người nói vẫn tồn tại những đau đớn và xót xa.
Khổ thơ trên chứng tỏ sự khéo léo của tác giả trong việc sử dụng hình ảnh và ngôn ngữ biểu tượng để tạo ra một bức tranh tâm lý sâu sắc, thể hiện mâu thuẫn giữa sự bình yên bên ngoài và cảm xúc đau đớn bên trong.