Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Hãy viết một bài văn tự sự kể về một cuộc gặp gỡ đó trong bài bếp đó có sử dụng yếu tố miêu tả nội tâm đối thoại độc thoại biểu cảm

Hãy viết một bài văn tự sự kể về một cuộc gặp gỡ đó trong bài bếp đó có sử dụng yếu tố miêu tả nội tâm đối thoại độc thoại biểu cảm
 
1 trả lời
Hỏi chi tiết
53
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Cuộc gặp gỡ đó diễn ra vào một buổi chiều mùa thu ở một căn bếp nhỏ. Tôi đang đứng trước bếp, đang cố gắng nấu một món ăn đặc biệt cho người bạn thân của mình. Tôi cảm thấy hồi hộp và căng thẳng vì đây là lần đầu tiên tôi nấu một món ăn phức tạp như vậy.

Trong khi tôi đang loay hoay với các nguyên liệu và công thức, cửa bếp mở ra và bạn tôi, Minh, bước vào. Minh là một người bạn thân thiết của tôi từ thời cấp ba. Chúng tôi đã trải qua nhiều kỷ niệm vui buồn cùng nhau và luôn hỗ trợ lẫn nhau trong mọi tình huống.

Minh nhìn tôi với ánh mắt tò mò và hỏi: "Cậu đang làm gì vậy? Món ăn này ngon lắm à?"

Tôi cười và trả lời: "Đúng vậy, mình đang cố gắng nấu một món ăn đặc biệt cho cậu. Hy vọng nó sẽ ngon."

Minh cười và nói: "Cậu thật tuyệt vời! Tôi rất háo hức được thưởng thức món ăn của cậu."

Trong khi tôi tiếp tục nấu nướng, tôi cảm nhận được sự hồi hộp và lo lắng của mình. Tôi không chắc chắn liệu món ăn này có thành công hay không. Tôi quyết định chia sẻ suy nghĩ của mình với Minh.

"Tớ thật sự lo lắng về món ăn này. Tớ chưa từng nấu một món phức tạp như vậy trước đây. Tớ không biết liệu nó có thành công hay không."

Minh đặt tay lên vai tôi và nói: "Đừng lo lắng quá, bạn thân của tớ. Tớ biết cậu đã cố gắng hết sức để làm món này. Dù sao đi nữa, tớ vẫn sẽ thưởng thức nó với niềm vui và biết ơn vì cậu đã dành thời gian và công sức để làm một món ăn đặc biệt cho tớ."

Lời nói của Minh làm tôi cảm thấy an lòng và tự tin hơn. Tôi tiếp tục nấu nướng với tinh thần lạc quan hơn. Trong khi tôi thử nếm món ăn, Minh đứng bên cạnh và nhìn tôi với ánh mắt trông đợi.

Tôi nhìn vào mặt Minh và thấy biểu cảm hồi hộp trên gương mặt anh ấy. Tôi cười và nói: "Đến lúc thưởng thức món ăn rồi đây!"

Minh cười và nói: "Tớ rất mong chờ đấy!"

Chúng tôi ngồi xuống và thưởng thức món ăn mà tôi đã nấu. Khi Minh nếm thử món ăn, biểu cảm trên gương mặt anh ấy thay đổi từ hồi hộp thành sự hài lòng và ngạc nhiên.

"Cậu làm rất tuyệt vời! Món ăn này thật ngon và đặc biệt. Tớ không thể tin rằng cậu đã nấu được một món phức tạp như vậy."

Tôi cười và cảm thấy vui mừng vì thành công của mình. Cuộc gặp gỡ trong căn bếp nhỏ này đã mang lại cho chúng tôi những cảm xúc và trải nghiệm đáng nhớ. Nó cũng là một minh chứng cho sự hỗ trợ và động viên không ngừng nghỉ của bạn thân trong cuộc sống của tôi.
0
0
Trần Mạnh Đức
07/01 17:16:04
+5đ tặng

Mỗi năm mùa đông đến, phải ngồi bên lò sưởi, ngồi nhìn ngọn lửa cháy tôi lại nhớ đến bếp lửa thân thuộc nơi quê nhà. Ở Việt Nam có bếp lửa, có bà hàng ngày nhóm lửa, ngọn lửa nơi đất khách quê người này dù có to và sáng đến đâu cũng chẳng thể ấm áp và giàu tình thương như ngọn lửa của bà.

Xa quê hương rồi tôi mới thấm thía nỗi nhớ quê, nhớ gia đình và người bà kính yêu. Ai cũng có quê hương và có những kỉ niệm với nơi sinh ra và lớn lên ấy, đối với tôi cái tôi nhớ nhất bây giờ là bếp lửa chờn vờn sương sớm, bếp lửa ấp iu nồng đượm của bà. Bà tôi - một người có đức hy sinh cao cả, cả một đời lo cho con cho cháu, tôi nhớ bếp lửa của bà, cái bếp khiến tôi quen mùi khói khi bốn tuổi. Cái nghèo đói năm 1945 ấy cả đời tôi sẽ chẳng quên được, bố đi đánh xe khô rạc cả người, cái đói mòn mỏi quanh quẩn bên bếp lửa của bà, làn khói hun nhèm mắt mà bây giờ nghĩ lại khiến tôi cay sống mũi.

Tám năm ròng tôi cùng bà nhóm bếp lửa, thường ngồi bên bếp nghe văng vẳng tiếng tu hú kêu, chẳng biết bà còn nhớ không, những câu chuyện bà bà kể cho tôi ngày còn ở Huế. Vì cha mẹ bận công tác không về, cuộc sống tôi quanh quẩn bên bà, bà cho tôi được ăn ngủ, học hành, dạy bảo tôi từng thứ nhỏ nhặt và cả những điều sâu xa, cao cả. Giống như năm mà giặc đến đốt nhà tôi, cơ sự nghiêm trọng ấy nhưng cũng chỉ mình bà gánh vác, bà không muốn con cái phải lo lắng nên dặn tôi có viết thư cho bố phải bảo ở nhà vẫn bình yên. Tu hú ơi, tu hú còn kêu nữa hay không, hãy thay tôi đến ở cùng bà, san sẻ những lận đận vất vả của bà, cùng bà sớm chiều nhen lên bếp lửa. Trong lòng bà luôn có một ngọn lửa đã ủ sẵn, đó là ngọn lửa niềm tin, yêu thương, cho nồi xôi gạo thơm ngon, cho củ khoai sắn ngọt bùi, chỉ cần bếp lửa bà nhóm lên là bao tâm tình tuổi nhỏ trong tôi lại trỗi dậy. Tiếc thay tôi không còn được bên cạnh bếp lửa kì lạ và thiêng liêng ấy, lựa chọn đi xa quê hương, rời xa bà tôi thầm tiếc nuối quãng thời gian được bà ủ ấp, vỗ về yêu thương, được cùng bà nhóm lên bếp lửa.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 9 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k