Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Một buổi sáng trên trường, khi những tia nắng đầu tiên chạm nhẹ lên cánh cây và tạo nên bức tranh huyền bí của bình minh, tôi quyết định đến trường sớm để chuẩn bị cho một ngày học mới. Trong lúc tìm kiếm một góc yên tĩnh để làm bài tập, tôi bất ngờ phát hiện ra một hình bóng quen thuộc ngồi bên cạnh một góc sân trường.
Đó là bác Phượng, người giữ gìn sự sạch sẽ và xanh tươi cho khuôn viên trường. Bác Phượng đã làm việc ở trường này từ thời chưa biết bao nhiêu thế hệ học sinh. Ánh mắt như hai đèn lấp lánh, bác đưa ra một nụ cười ấm áp khi nhìn thấy tôi. Không ngần ngại, tôi quyết định đến và ngồi chỗ cạnh bác Phượng.
Cuộc trò chuyện bắt đầu như một cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên, nhưng nhanh chóng trở thành một thảo luận ấm áp về cuộc sống, kinh nghiệm và tri thức. Bác Phượng kể về những thời khắc đẹp nhất của trường, về những học sinh ngoan ngoãn và những kỷ niệm đáng nhớ từ những năm tháng dài. Những câu chuyện của bác Phượng như những dòng suối êm đềm, truyền đạt sự trân trọng và lòng tự hào về nơi mình đã dành gần nửa cuộc đời.
Trong cuộc trò chuyện, tôi học được nhiều hơn về tình yêu thương và sự cống hiến không điều kiện của những người như bác Phượng. Ông đã chia sẻ những giá trị quý báu về trách nhiệm, lòng nhiệt huyết và lòng tự trọng. Cuộc gặp gỡ vô tình này đã biến thành một trải nghiệm ý nghĩa, mở mang tầm nhìn và làm cho ngày học trở nên trọn vẹn hơn, chứa đựng sự quý báu của những câu chuyện đời và tình người.
_nbn_Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |