Tiền thân của bức xạ vạn vật và năng lượng hạt nhân, công thức nổi tiếng E=mc² đã làm thay đổi cách chúng ta hiểu về vũ trụ và mở ra những cánh cửa mới cho ngành vật lý. Đằng sau công thức đầy quyền lực này là một câu chuyện đầy hấp dẫn xoay quanh nhà vật lý thiên tài Albert Einstein.
Một buổi sáng trầm lặng tại Bern, Thụy Sĩ, năm 1905, một người đàn ông đội mũ vải nhấn chìm vào tập bài toán của mình, nhưng trong đầu anh, ông mang theo một khao khát khám phá. Đó là Albert Einstein, một viên ngọc quý đang lập dị với suy nghĩ nổi loạn của mình. Trong sự cô đơn của phòng làm việc, anh bắt đầu phát triển một lý thuyết mới về năng lượng và vật chất.
Trong quá trình nghiên cứu của mình, Einstein đã dành thời gian suy nghĩ sâu sắc về mối quan hệ giữa năng lượng và vật chất, và cuối cùng, ông nhận ra một điều kỳ diệu. Ông đã hiểu rằng năng lượng (E) và khối lượng (m) không phải là hai thực thể riêng biệt, mà chúng liên kết với nhau theo một cách không thể tách rời. Quan trọng hơn, ông đã biến suy luận này thành một công thức toán học đơn giản: E=mc².
Cuộc sống của Einstein không phải là một cuộc hành trình một chiều. Anh đã phải vật lộn với sự phản đối từ cộng đồng khoa học, nhưng bản thân ông đã không ngừng mạnh mẽ và kiên trì bảo vệ lý thuyết của mình. Cuối cùng, sự thông minh và sáng tạo của ông đã được công nhận khi E=mc² trở thành một trong những phát hiện vĩ đại nhất của thế kỷ 20.
Từ những nền tảng sâu sắc của công thức này, con người đã tiến xa hơn trong việc hiểu về nguồn gốc của vũ trụ và cách mà mọi thứ tương tác với nhau. Công thức này không chỉ là một bước tiến lớn trong lĩnh vực vật lý, mà còn là một biểu tượng của sức mạnh của trí tuệ con người và khả năng tưởng tượng.