Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Trong truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng" của nhà văn O’Henry, những khía cạnh về tình người và sức mạnh của nghệ thuật được tô điểm rất tinh tế. Nhân vật cụ Bơ-men, mặc dù không phải là nhân vật chính, lại đóng vai trò quan trọng trong việc tạo nên sự diệu kỳ và ý nghĩa của câu chuyện. Cụ Bơ-men, một họa sĩ già yếu, thất bại trong nghệ thuật suốt đời, nhưng lại không bao giờ từ bỏ niềm đam mê và ước mơ sáng tạo. Trong đêm gió mưa, cụ không chỉ vẽ một chiếc lá cuối cùng trên bức tường đối diện phòng của Giôn-xi mà còn làm điều đó với lòng nhiệt huyết và tình cảm thương yêu. Hành động này không chỉ là một sự dũng cảm trước thách thức của thời tiết khắc nghiệt, mà còn là một cử chỉ tốt đẹp, đầy ý nghĩa.
Trong thế giới của cụ Bơ-men, nghệ thuật không chỉ là sự sáng tạo mỹ thuật mà còn là sự sáng tạo cuộc sống, là cách thể hiện tình thương và hy sinh. Hành động của ông cụ không chỉ làm cho tác phẩm của mình trở thành một kiệt tác, mà còn là nguồn động viên tinh thần quan trọng giúp Giôn-xi vượt qua bệnh tật và trở lại với sự sống. Cụ Bơ-men, dù đã thất bại trong nghệ thuật suốt đời, nhưng qua hành động của mình, ông đã trở thành một nghệ sĩ lớn trong trái tim và tâm hồn của những người xung quanh, làm cho cuộc sống của họ trở nên phong phú và ý nghĩa hơn. Nhân vật Xiu, cô họa sĩ nghèo, đóng vai trò quan trọng trong việc làm cho câu chuyện "Chiếc lá cuối cùng" trở nên cảm động và đầy ý nghĩa. Xiu không chỉ là người chị kết nghĩa của Giôn-xi mà còn là người bạn đồng hành tận tâm, yêu thương và chăm sóc.
Hình ảnh Xiu được nhà văn tô điểm qua những tình tiết nhỏ nhất, những chi tiết truyện đầy cảm xúc. Mỗi ngày, khi thấy Giôn-xi đếm từng chiếc lá rụng, Xiu cảm nhận được nỗi lo lắng và sợ hãi của người bạn thân. Trước cảm giác như thần chết đang gần, Xiu tưởng tượng cảnh cây tầm xuân trơ gánh chỉ còn một vài chiếc lá, làm cho không khí trở nên ám ảnh và kịch tính. Thấu hiểu tình trạng của Giôn-xi, Xiu không thể nói được điều gì và chỉ có thể nhìn cụ Bơ-men mà không biết phải làm thế nào. Tuy nhiên, sự kỳ diệu diễn ra khi Xiu kéo tấm mành lên và phát hiện "chiếc lá thường xuân vẫn còn đó." Đây không chỉ là sự sống lại của chiếc lá mà còn là sự hồi sinh của Giôn-xi. Cô hồn nhiên và sung sướng khi nghe Giôn-xi đòi ăn cháo, uống sữa, pha rượu vang và hẹn hò "vẽ vịnh Na-plơ." Câu chuyện với sự tham gia chăm sóc tận tụy của Xiu và sức sống mạnh mẽ của chiếc lá đã giúp Giôn-xi chiến thắng bệnh tật, chứng minh rằng tình thương và chăm sóc có thể là nguồn động viên quan trọng trong việc vượt qua khó khăn.
Như vậy, Xiu không chỉ là một nhân vật phụ, mà là một phần không thể thiếu, mang đến những sắc màu nhỏ nhẹ và trong sáng, làm đẹp thêm bức tranh tình người và làm cho thông điệp về "tình đời trong chiếc lá" trở nên toả sáng và ý nghĩa.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |