Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Khi đề cập đến một đối tượng chung chung hoặc chưa xác định hoặc được nói đến lần đầu tiên chúng ta thường dùng mạo từ không xác định “a/an”. “A/an” (có nghĩa là: một) thường đứng trước danh từ đếm được số ít, chúng được dùng trong câu có tính khái quát hoặc đề cập đến một chủ đề lần đầu được nhắc tới. Ví dụ:
I live in a house. (Tôi sống ở một ngôi nhà.)
I have an egg. (Tôi có một quả trứng.)
Trong 2 ví dụ trên, chúng ta không xác định được ngôi nhà được nhắc đến là ngôi nhà nào, cũng như quả trứng được nói đến là quả trứng nào, nên danh từ “house” và “egg” phải đi với 2 mạo từ “a” và “an”.
Phân biệt cách sử dụng mạo từ “A” và “An”1 – Mạo từ “a”: dùng trước một danh từ số ít bắt đầu bằng 1 phụ âm (trong cách phát âm chứ không phải trong cách viết). Ví dụ: a game, a cat, a king, a uniform
2 – Mạo từ “an”: dùng trước một danh từ số ít bắt đầu bằng 1 nguyên âm (trong cách phát âm chứ không phải trong cách viết). Ví dụ: an actor, an hour, an SOS, an MV (Music Video)
Khác với mạo từ “a/an”, mạo từ “the” đi được với cả danh từ số ít và danh từ số nhiều. Chúng ta có thể dùng “the apple” hay “the apples” đều được. Tuy nhiên, mạo từ “the” có đặc điểm là phải dùng với danh từ xác định, được nói đến từ lần thứ 2 trở đi.
Ví dụ: I live in a house. The house is large. (Tôi sống ở một ngôi nhà. Ngôi nhà ấy rộng lắm.)
Trong ví dụ trên, từ house đầu tiên phải đi với mạo từ “a” vì chúng ta không biết ngôi nhà được nói đến là ngôi nhà nào. Tuy nhiên khi được nhắc lại ở câu số 2 thì chúng ta đã xác định được ngôi nhà nói tới, do vậy từ “house” sau đó đi với mạo từ “the”.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |