Người trong một nước phải thương nhau cùng”
Bài ca dao là lời nhắc nhở về tinh thần tương thân tương ái. Con người sống cần phải biết chia sẻ, giúp đỡ lẫn nhau.
Mỗi người đều đã từng làm được một việc tốt. Vừa qua, người dân miền Trung đã phải trải qua một trận lũ lụt khủng khiếp. Tài sản của họ đều bị thiệt hại nặng nề. Bởi vậy, trường của tôi đã phát động chương trình “Vì miền Trung thân yêu”. Tất cả các thầy cô, học sinh đều hưởng ứng rất nhiệt tình. Chúng tôi có thể ủng hộ sách vở, quần áo, đồ dùng học tập hoặc một số tiền nho nhỏ. Các lớp sẽ thống kê và sắp xếp để nộp lại cho nhà trường.
Khi nghe bạn lớp trưởng phổ biến, các thành viên trong lớp đều rất hào hứng. Bản thân em cũng như vậy. Trở về nhà, tôi trở về nhà kể cho bố mẹ nghe, rồi xin phép được ủng hộ một số sách vở, quần áo mà mình không còn dùng đến. Bố mẹ của tôi đồng ý ngay. Sau đó, tôi chọn ra những bộ quần áo mình không còn mặc vừa nhưng vẫn còn rất mới, gấp cẩn thận rồi cho vào túi buộc gọn. Xong xuôi, tôi vào tủ sách, lấy ra những cuốn sách của các năm học trước đóng vào hộp để gửi cùng. Mẹ cũng giúp tôi gấp quần áo, còn bố đã cho tôi một trăm nghìn đồng để đem đi ủng hộ.
Đến chín rưỡi tối, mọi công việc mới xong xuôi. Sáng hôm sau, tôi mang những món đồ mà mình đến nộp. Tất cả các thành viên khác trong lớp cũng vậy. Cô giáo đã giao cho bạn lớp trưởng và lớp phó kiểm tra lại, thống kê các món đồ thu được. Sau một tuần nhận ủng hộ, chuyến xe nghĩa tình của trường đã xuất phát để đem vào những món quà cho người dân miền Trung, đặc biệt là các bạn học sinh.
Tôi cảm thấy rất hạnh phúc sau khi đã làm được một việc tốt. Không chỉ vậy, tôi còn hứa với bản thân sẽ cố gắng làm thêm được việc tốt hơn nữa để trở thành một người có ích cho xã hội.