Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Giải bài có thưởng!

Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi

I. Đọc hiểu (4,0 điểm)

Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi:

Ký ức có thể mang lại cho bạn nỗi đau khổ. Ai đó đã sỉ nhục bạn hôm qua, đến bây giờ bạn vẫn bị tổn thương đau đớn. Tại sao, tại sao điều đó lại xảy ra với bạn? Tại sao người ta lại sỉ nhục bạn? Bạn đã làm nhiều điều tốt đẹp, đã sống rất tử tế nhưng bị lăng mạ không thương tiếc. Bạn đang suy nghĩ về những điều không còn nữa. Nó là câu chuyện của ngày hôm qua.

Bạn có thể đau khổ khi nghĩ tới tương lai. Ngày mai bạn sẽ hết tiền, bạn sẽ ở đâu? Bạn sẽ ăn gì? Không còn tiền trong túi, bạn sẽ trở nên bất hạnh biết bao nhiêu. Bất hạnh là cái đến từ quá khứ hoặc tương lai, nó không thuộc về hiện tại. Hiện tại là cái không chứa đựng đau khổ.

Nếu thấm nhuần suy nghĩ này, bạn sẽ trở thành một vị Phật. Không ai có thể cản trở con đường của bạn. Bạn sẽ quên hết những lời nói của Freud; hạnh phúc không chỉ là cái có thể xảy ra mà nó vẫn đang hiển hiện. Nó ở ngay trước mặt bạn nhưng bạn đã bỏ qua, đơn giản chỉ vì bạn đang đi tìm một con đường nào đó xa xôi.

Hạnh phúc nằm ở chính nơi chúng ta đang sống. Chúng ta ở đâu, hạnh phúc xuất hiện ở đó. Hạnh phúc bao xung quanh ta một cách tự nhiên như không khí, như bầu trời. Hạnh phúc không phải là thứ phải đi tìm; nó là chất liệu của vũ trụ bao la. Hãy thưởng thức nguồn năng lượng tuyệt vời ấy. Bạn phải nhìn thẳng vào nó, đối diện trực tiếp với nó. Chỉ cần lơ đãng mong cầu hão huyền, bạn sẽ lập tức đánh mất nó.

Chúng ta tự mình đánh mất hạnh phúc. Chúng ta bất hạnh vì đã tiếp cận sai hướng.

Nếu khư khư nhìn vào quá khứ hoặc nghĩ về tương lai và cố gắng vượt qua đau khổ thì bạn chỉ chuốc lấy thất bại. Bạn không thể làm chủ được nó- cho dù bạn đã cố gắng nhiều đến đâu. Điều quan trọng nhất là bạn không thể tạo ra nỗi đau khổ ngay lúc này.

Mong cầu hạnh phúc khiến bạn cứ mải mê nhìn ra chỗ khác và bỏ lỡ niềm hạnh phúc thực sự. Hạnh phúc đâu phải là cái được tạo ra, hạnh phúc chỉ đơn giản là cái sẵn có. Nó luôn hiện diện trong hiện tại. Ngay lúc này, bạn hạnh phúc, thực sự rất hạnh phúc.

(Trích Hạnh phúc tại tâm - Osho, Lê Thị Thanh Tâm dịch, NXB Hồng Đức, Tr. 82, 83, 84)

Câu 1: Xác định các biện pháp tu từ cú pháp được sử dụng trong văn bản trên?

Câu 2: Vấn đề trọng tâm được đề cập đến trong đoạn trích là gì?

Câu 3: Theo tác giả, hạnh phúc có thể tìm thấy ở đâu?

Câu 4: Nhận xét về quan điểm của người viết được thể hiện trong đoạn văn bản trên?

Câu 5: Anh / chị có đồng tình với quan điểm của tác giả “ Hạnh phúc đâu phải là cái được tạo ra, hạnh phúc chỉ đơn giản là cái sẵn có” không? Vì sao?

II. VIẾT (6 điểm)

Câu 1: (2 điểm) Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) trình bày về sự cần thiết phải trân trọng cuộc sống mỗi ngày.

Câu 2: (4 điểm) Viết bài văn (khoảng 600 chữ ) phân tích, đánh giá nội dung và nghệ thuật của đoạn trích văn bản sau:

(1) Người ta nhớ nhà, nhớ cửa, nhớ những nét mặt thương yêu, nhớ những con đường đã đi về năm trước, nhớ người bạn chiếu chăn dắt tay nhau đi trên những con đường vắng vẻ ngào ngạt mùi hoa xoan còn thơm ngát hơn cả hoa cau, hoa bưởi. Người ta nhớ heo may giếng vàng; người ta nhớ cá mè, rau rút; người ta nhớ trăng bạc, chén vàng.

Nhớ quá, bất cứ cái gì của Hà Nội cũng nhớ, bất cứ cái gì của Bắc Việt cũng nhớ, nhớ từ cánh đồng lúa con gái mơn mởn nhớ đi, nhớ từ tiếng hát của người mẹ ru con buổi trưa hè mà nhớ lại; nhớ hoa sấu rụng đầu đường Hàng Trống, nhớ quả bàng ở Hải Hậu rụng xuống bờ sông Đào, nhớ sen Linh Đường thơm ngào ngạt của bầu trời nhớ lên, nhớ nhãn Hưng Yên, vải Vụ Bản, cá anh vũ Việt Trì, na Láng, bưởi Vạn Phúc, cam Bố Hạ, đào Sa Pa mà nhớ xuống.

Nhớ không biết bao nhiêu, nhớ bát canh rau sắng chùa Hương, nhớ khóm tiễn Xuân La trồng ở bên giậu trúc; nhớ mưa bụi, vợ chồng nửa đêm thức giấc đi uống một ly rượu ấm ở cao lâu, nhớ những buổi trưa hè có ve sầu kêu rền rền, nhớ luôn cả những cô gái Thổ cưỡi ngựa Thổ đi trong rừng có những cánh hoa đào rơi lả tả nơi vai áo…

Càng nhớ như vậy thì càng yêu Hà Nội biết bao nhiêu, lại càng say đắm Bắc Việt biết bao nhiêu!

(2) Hà Nội! Bắc Việt của một ngày xa xưa ơi! Bây giờ liễu ở Hồ Gươm có còn xanh mươn mướt như hồi ta bước ra đi? Những trồi sơn trúc, thạch nương ở Nghi Tàm có còn chưa phong quanh như cũ? Núi Nùng ra sao? Hồ Tây thế nào? Con đường Bách Thảo thơm nức mùi lan tây, hàng đêm, ta vẫn cùng đi với người vợ bé nhỏ, bồng con ở trên tay để đến thăm người bạn sống cô chích ở trong vườn “Bình Bịp” bây giờ ra thế nào? Trên con đường Phú Thọ, Yên Bái, Lào Cai các đồn điền cam quýt ở hai bên bờ sông Thao vẫn còn tốt tươi như cũ và các cô gái ngăm ngăm da dâu có còn nắm lấy tay các du khách mà ví von ca hát không cho về? Ở trước cửa chợ Đồng Xuân, có còn chăng những hàng nước chè tươi; ở chợ Hôm, những hàng phở gánh bán cho khách ăn đêm; và ở trên khắp nẻo đường, những người đội thúng, cầm một chiếc đèn dầu ở tay, lặng lẽ đi trong đêm rao “giò, dầy”?

(3) Nhớ không biết chừng nào là nhớ, nhớ sao nhớ quá thế này! Thì ra cái người nhớ Hà Nội, nhớ Bắc Việt cũng như thể chàng trai nhớ gái; bất cứ thấy ai cũng tưởng ngay đến người thương của mình và đem ra so sánh thì bao nhiêu người đẹp ở trước mắt đều kém người thương mình hết. (…)

(Trích Thương nhớ mười hai, Vũ Bằng, Nxb Văn học, Hà Nội,  Tái bản năm 2001)

Chú giải:

(1)Vũ Bằng, họ và tên đầy đủ là Vũ Đăng Bằng, là một nhà văn, nhà báo của Việt Nam. Ông là người có sở trường về viết truyện ngắn, tùy bút, bút ký. Ông đã vào Sài Gòn sau 1954 để làm báo và hoạt động tình báo. Văn của ông là loại văn trữ tình, giàu chất thơ, hướng vào biểu hiện nội tâm, hướng về phong cảnh thiên nhiên bốn mùa xứ sở. Các câu văn tràn đầy cảm xúc, cảm giác tinh tế. Cùng với Thương nhớ mười hai, Miếng ngon Hà Nội… đã góp phần định hình kiểu hồi ký trữ tình độc đáo. Có thể xem đây là một đóng góp quan trọng của Vũ Bằng vào thể ký nói riêng và nền văn học hiện đại nói chung.

(2)Vũ Bằng viết “Thương nhớ mười hai” cho người vợ ở miền Bắc trong khi nhà văn đang ở Sài Gòn và phải mười một năm, từ tháng Giêng năm 1960 đến hết năm 1971 mới hoàn thành tác phẩm. Thương Nhớ Mười Hai là tác phẩm tiêu biểu cho tâm tư và phong cách viết của ông.

0 trả lời
Hỏi chi tiết
738
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi

Câu 1: Xác định các biện pháp tu từ cú pháp được sử dụng trong văn bản trên?


Trong văn bản trên, các biện pháp tu từ cú pháp được sử dụng bao gồm:



  • Sử dụng câu hỏi nhằm kích thích sự suy ngẫm và tìm hiểu sâu hơn về chủ đề.

  • Sử dụng từ ngữ tư duy và triết học như "hạnh phúc", "tương lai", "quá khứ" để thúc đẩy người đọc suy nghĩ về cuộc sống.

  • Sử dụng phép so sánh để làm nổi bật ý tưởng và cảm xúc.



Câu 2: Vấn đề trọng tâm được đề cập đến trong đoạn trích là gì?


Vấn đề trọng tâm được đề cập trong đoạn trích là về việc tìm kiếm hạnh phúc trong hiện tại, không bị quá khứ hoặc tương lai ảnh hưởng. Tác giả nhấn mạnh rằng hạnh phúc không phải là điều phải tìm kiếm mà nó đã có sẵn trong cuộc sống hàng ngày.



Câu 3: Theo tác giả, hạnh phúc có thể tìm thấy ở đâu?


Theo tác giả, hạnh phúc có thể tìm thấy trong hiện tại, ở chính nơi chúng ta đang sống. Hạnh phúc không phải là điều xa xôi mà nó tồn tại xung quanh chúng ta như không khí, như bầu trời.



Câu 4: Nhận xét về quan điểm của người viết được thể hiện trong đoạn văn bản trên?


Người viết trong đoạn văn trên nhấn mạnh vào việc tìm kiếm hạnh phúc trong hiện tại và không để quá khứ hoặc tương lai ảnh hưởng đến cuộc sống. Ông khuyến khích người đọc tập trung vào những điều tích cực trong cuộc sống hàng ngày để tìm thấy hạnh phúc thực sự.



Câu 5: Anh / chị có đồng tình với quan điểm của tác giả “ Hạnh phúc đâu phải là cái được tạo ra, hạnh phúc chỉ đơn giản là cái sẵn có” không? Vì sao?


Đồng tình với quan điểm của tác giả vì hạnh phúc thực sự không phải là điều phải tạo ra mà nó đã tồn tại xung quanh chúng ta. Bằng việc tập trung vào hiện tại và nhìn nhận những điều tích cực, chúng ta có thể tìm thấy hạnh phúc trong cuộc sống hàng ngày mà không cần phải tìm kiếm ở nơi xa xôi.



Câu 1: Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) trình bày về sự cần thiết phải trân trọng cuộc sống mỗi ngày.


Trong cuộc sống hối hả và bận rộn hiện nay, việc trân trọng cuộc sống mỗi ngày trở nên cực kỳ quan trọng. Mỗi ngày là một cơ hội để chúng ta trải nghiệm, học hỏi và phát triển. Việc trân trọng cuộc sống hàng ngày giúp chúng ta nhận ra giá trị của những điều nhỏ nhặt xung quanh, từng khoảnh khắc hạnh phúc và những mối quan hệ quý giá. Bằng cách tập trung vào hiện tại và biết ơn những điều tích cực, chúng ta có thể tạo ra một cuộc sống đáng sống và hạnh phúc hơn.



Câu 2: Viết bài văn (khoảng 600 chữ ) phân tích, đánh giá nội dung và nghệ thuật của đoạn trích văn bản sau:


Đoạn trích văn bản của Vũ Bằng mang đến cho độc giả một cảm giác sâu lắng về tình yêu và nhớ nhung với quê hương. Bằng cách mô tả chi tiết về những nét đẹp và hồn quê Việt Nam, tác giả đã khắc họa một bức tranh sống động về vẻ đẹp và sự đậm chất văn hóa của đất nước. Sử dụng ngôn ngữ tư duy và cảm xúc, Vũ Bằng đã tạo ra một không gian thơ mộng và lãng mạn, khiến người đọc cảm thấy như đang lạc vào một thế giới đẹp mơ màng.


Đoạn văn của Vũ Bằng không chỉ là một bức tranh về quê hương mà còn là một lời tri ân, một tình yêu sâu đậm dành cho đất nước. Việc sử dụng hình ảnh và từ ngữ tinh tế giúp tác giả truyền đạt được cảm xúc và tình cảm của mình đối với quê hương một cách chân thực và sâu sắc.


Đoạn văn của Vũ Bằng không chỉ là một tác phẩm văn học mà còn là một tác phẩm nghệ thuật, nơi tác giả đã khéo léo kết hợp giữa ngôn ngữ và cảm xúc để tạo ra một tác phẩm đầy ý nghĩa và sâu sắc.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư