a. **Sự thay đổi nhiệt độ sôi, nhiệt độ nóng chảy và màu sắc trong nhóm VIIA (halogen)**:
Trong nhóm VIIA, các nguyên tố halogen gồm fluorine (F), chlorine (Cl), bromine (Br), và iodine (I). Sự thay đổi nhiệt độ sôi, nhiệt độ nóng chảy và màu sắc từ trên xuống dưới trong nhóm này là do sự tăng dần của lực tương tác giữa các phân tử và khối lượng phân tử.
- Nhiệt độ sôi tăng từ trên xuống dưới vì sự tăng dần của lực tương tác tương tự Van der Waals giữa các phân tử halogen. Halogen nhẹ như fluorine có khối lượng phân tử nhẹ, do đó có ít phân tử hơn trong một khối lượng nhất định so với halogen nặng hơn như iodine. Do đó, cần ít năng lượng để vượt qua lực tương tác giữa các phân tử và chuyển sang dạng hơi.
- Nhiệt độ nóng chảy cũng tăng từ trên xuống dưới vì khối lượng phân tử tăng dần. Phân tử halogen nặng như iodine có khối lượng lớn hơn, do đó cần nhiều năng lượng hơn để đánh bại lực tương tác giữa các phân tử và chuyển sang trạng thái lỏng.
- Màu sắc cũng tăng dần từ trên xuống dưới, từ màu vàng nhạt của fluorine đến màu tím đậm của iodine. Điều này là do phản xạ ánh sáng và hấp thụ ánh sáng từ các phân tử halogen. Halogen nặng hơn có khả năng hấp thụ ánh sáng tốt hơn, vì vậy chúng có màu sắc đậm hơn.
b. **Không đựng HF trong bình thuỷ tinh**:
HF (hydrofluoric acid) là một axit mạnh nhưng cũng là một chất ăn mòn cho thuỷ tinh. Nó tạo ra các phản ứng ăn mòn với thuỷ tinh, gây ra hiện tượng ăn mòn và làm hỏng bình thuỷ tinh. Điều này xảy ra do HF có khả năng tạo phức với ion silicat trong cấu trúc của thuỷ tinh, tạo thành sản phẩm phản ứng hòa tan thuỷ tinh.
c. **Tính oxi hóa của Cl2 > Br2 > I2**:
Trong cùng một nhóm của bảng tuần hoàn, tính oxi hóa tăng khi các nguyên tố xuống dưới. Trong trường hợp này, Cl2, Br2 và I2 đều là các nguyên tố của nhóm VIIA, tăng dần từ clor (Cl) đến brom (Br) và cuối cùng là iodin (I).
Điều này là do các phân tử halogen như Cl2, Br2 và I2 đều có cấu trúc phân tử giống nhau nhưng kích thước của nguyên tử tăng dần từ Cl đến I. Do đó, mức năng lượng cần thiết để phá vỡ liên kết halogen-halogen cũng tăng dần từ Cl2 đến I2. Điều này khiến cho Cl2 có tính oxi hóa cao nhất trong nhóm, tiếp đến là Br2 và cuối cùng là I2.