Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
“Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình”
Tình mẫu tử, tình cảm thiêng liêng cao quý nhất của đời người. Mẹ luôn là người dang rộng cánh tay, che chở bao bọc con giữa cuộc đời. Nguyễn Hoài Vũ là cây bút đã gửi nhiều bài thơ trên báo Hoa Học Trò thời kỳ đầu. Bài thơ “xin lỗi thương yêu” là những lời xin lỗi chân thành của người con khi thấu hiểu sự hy sinh, khi không ở bên cạnh mẹ trong những năm tháng qua.
Từ bao đời nay, tình cảm và sự hy sinh cao cả vĩ đại của người mẹ luôn được ngợi ca. Trên thế giới này tình cảm tốt đẹp nhất, thiêng liêng nhất là tình mẫu tử. Sau bao hy sinh vất vả, lớn lên trong tình yêu thương và sự che chở bao dung của mẹ. Nay con đã lớn khôn, đặt chân đến những chân trời mới với biết bao hoài bão. Nhân vật trữ tình đã nhận thức rõ về sự vô tâm của chính mình khi mải miết chạy theo dòng đời, chạy theo những hoài bão lớn lớn mà không thấu hiểu cho mẹ của mình. Thế giới của mẹ rất nhỏ bé, chỉ có thể chứa đựng một mình con. Thế nhưng thế giới của con thật to lớn vì vậy thường quên đi tình cảm của mẹ. Nhà thơ đang mải chạy theo những thứ phù phiếm mà quên đi thời gian đang dần trôi, ngày mẹ một già yếu.
Thời gian vẫn tuần hoàn trôi: “mẹ như gốc giạ kia lặng lẽ”, “mỗi ngày qua tóc bạc da mòn”, “lại có nhiều vết nhăn trên trán”,…Nhà thơ mượn hình ảnh gốc giạ, hình ảnh gắn liền với cuộc sống của người nông dân, gắn liền với người bà người mẹ. Nay con như lúa chín vàng, đã đến lúc trưởng thành sau bao ngày nuôi dưỡng vất vả của mẹ. Con đã rời xa vòng tay vòng tay mẹ, đến những chân trời mới, khám phá bao điều mới mẻ. Mẹ ngày một già yếu, vẫn lẻ loi chờ đợi con về, chờ những bữa cơm gia đình với sự đủ đầy.
Thế nhưng, con vẫn mãi mê bận rộn với những đam mê của riêng mình. Phép điệp cấu trúc “mặc” nhấn mạnh sự vô tâm, vô tình của nhân vật trữ tình. Mải miết chạy theo thời gian của năm tháng, chạy theo dòng chảy của cuộc đời. Đó là những nhận thức của nhân vật, khi tuổi 20 vì những tháng ngày sống nông nổi, vô tư. Quên đi tình cảm yêu thương, tình cảm thiêng liêng nhất của mẹ. Đó là sự hối lỗi của con khi đã không ở bên mẹ trong suốt những năm tháng qua. Nhà thơ như dành hết dũng khí của mình để nói rằng con thương mẹ biết nhường nào, là lời xin lỗi vì đã để mẹ phải lo lắng cho đứa con này.
Bài thơ được cấu tứ theo sự vận động của nhận thức và tâm trạng nhân vật trữ tình. Đó là những tháng ngày vô tư hồn nhiên, vô lo vô nghĩ. Nay con “giật mình ngoảnh lại” nhân vật trữ tình nhận thức được sự vô tâm của mình với mẹ. Khi con đã bỏ lỡ những tháng ngày, không bên cạnh mẹ quan tâm, chăm sóc. Từ đó giúp bài thơ bộc lộ được hết những cảm xúc, mang đến cho độc giả những cảm nhận chân thực nhất. Đó là sự biết ơn những hy sinh vất vả của mẹ, cảm nhận được tình yêu thương, sự che chở, thứ tình cảm mà không gì có thể so sánh được.
Giữa vầng sáng bao la của vũ trụ này, thứ tình cảm thiêng liêng nhất có lẽ là tình mẫu tử. Sự thấu hiểu của con cái đối với cha mẹ làm việc mà mỗi người cần đặt mình vào vị trí của họ để thấu hiểu, hãy dành nhiều thời gian hơn cho mẹ. Hãy nhớ rằng mẹ già như chuối chín cây. Hãy bắt đầu sống tốt, bắt đầu dành tình yêu thương từ những điều bình dị nhất
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |