Mở đầu (1-2 câu)
- Giới thiệu về đoạn thơ/bài thơ và tác giả.
- Nêu khái quát về vẻ đẹp của đoạn thơ/bài thơ.
Nội dung chính (6-8 câu)
- Vẻ đẹp về nội dung:
- Nêu chủ đề, ý nghĩa chính của đoạn thơ/bài thơ.
- Miêu tả những hình ảnh, chi tiết nổi bật trong đoạn thơ/bài thơ.
- Giải thích ý nghĩa của những hình ảnh, chi tiết này.
- Vẻ đẹp về nghệ thuật:
- Phân tích các biện pháp tu từ được sử dụng (ẩn dụ, so sánh, nhân hóa, điệp ngữ, v.v.).
- Đánh giá cách sử dụng ngôn từ, vần điệu, nhịp điệu.
- Tác dụng của các biện pháp nghệ thuật này trong việc làm nổi bật ý nghĩa và cảm xúc của đoạn thơ/bài thơ.
Cảm nhận cá nhân (2-3 câu)
- Trình bày cảm xúc, ấn tượng của bản thân khi đọc đoạn thơ/bài thơ.
- Nêu ý nghĩa hoặc bài học rút ra từ đoạn thơ/bài thơ đối với bản thân.
Kết luận (1-2 câu)
- Khẳng định lại vẻ đẹp và giá trị của đoạn thơ/bài thơ.
- Lời kêu gọi hoặc nhắn nhủ đến người đọc.
Ví dụ:
Đề bài: Cảm nhận vẻ đẹp của đoạn thơ sau:
"Sóng bắt đầu từ gió Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa Khi nào ta yêu nhau"
(Trích "Sóng" - Xuân Quỳnh)
Đoạn văn mẫu:
Đoạn thơ trên trích từ bài thơ "Sóng" của nhà thơ Xuân Quỳnh, một tác phẩm tiêu biểu thể hiện tình yêu đôi lứa. Vẻ đẹp của đoạn thơ nằm ở sự dung dị và sâu sắc trong cảm xúc. Xuân Quỳnh sử dụng hình ảnh "sóng" và "gió" để tượng trưng cho tình yêu – một thứ tình cảm mạnh mẽ và không thể kiểm soát. Câu hỏi tu từ "Gió bắt đầu từ đâu?" và sự thú nhận "Em cũng không biết nữa/Khi nào ta yêu nhau" thể hiện sự băn khoăn, ngây thơ nhưng cũng đầy chân thành của người con gái khi yêu. Nghệ thuật tu từ như ẩn dụ và câu hỏi tu từ làm cho đoạn thơ thêm phần sinh động và lôi cuốn. Ngôn từ giản dị, dễ hiểu nhưng chất chứa nhiều cảm xúc sâu lắng, giúp người đọc dễ dàng đồng cảm. Đọc đoạn thơ, ta cảm nhận được sự bối rối và tình yêu trong sáng, thuần khiết của tác giả. Đoạn thơ không chỉ đẹp về mặt nghệ thuật mà còn mang lại những cảm xúc chân thật, khiến người đọc thêm trân trọng và yêu quý tình yêu.