Nét đẹp đạo lý ân nghĩa và thủy chung của con người Việt Nam được thể hiện rõ trong hai đoạn thơ trên. Đoạn thơ đầu tiên nói về việc nhớ đến người thân, gia đình dù đã đi xa, với hình ảnh của ngọn khói trăm tàu, lửa trăm nhà và niềm vui trăm ngả. Điều này thể hiện sự gắn bó, quan tâm và tình cảm sâu sắc của người Việt Nam đối với gia đình và người thân.
Đoạn thơ thứ hai nói về việc nhớ đến bà, người đã dạy dỗ, chăm sóc và dìu dắt trong suốt quãng đời. Bà là biểu tượng của tình thân, lòng hiếu thảo và truyền thống gia đình trong văn hóa Việt Nam. Việc nhắc nhở và tưởng nhớ đến bà cho thấy lòng biết ơn và tôn trọng đối với người cao tuổi, người đã đóng vai trò quan trọng trong cuộc đời của mình.
Tổng cộng, qua hai đoạn thơ trên, ta thấy được nét đẹp đạo lý ân nghĩa, thủy chung và tình cảm sâu sắc của con người Việt Nam, nhấn mạnh vào giá trị gia đình, tình thân và truyền thống văn hóa. Đây là những phẩm chất quý báu mà người Việt luôn tự hào và giữ gìn.