Thu là một cô bé giàu cá tính, bướng bỉnh và gan góc, gây ấn tượng cho người đọc về một cô bé dường như lì lợm. Trong mọi tình huống, em cũng nhất quyết không gọi ông Sáu là "ba" vì đối với con bé, ông Sáu là một người xa lạ, không phải là người cha trong kí ức của nó. Thậm chí, nó còn hất cái trứng mà anh Sáu cho xuống. Khi anh Sáu tức giận đánh một cái thì nó bỏ về nhà bà ngoại. Tuy nhiên, khi biết được sự thật từ bà ngoại, Thu đã hiểu ra và thương ba của mình nhiều hơn. Ngay trong giờ phút chia tay, con bé đã cất tiếng gọi "cha". Con bé ôm, hôn vết sẹo từng khiến mình không nhận ra cha, và níu giữ không cho cha rời đi khiến ai nấy chứng kiến đều rơi lệ. Tình cảm của bé Thu dành cho cha mình được cô bé thể hiện qua hành động xấc xược rồi sự ân hận của mình về hành động đó, và đến khi chia tay người cha của mình thì tình cảm này được thể hiện mãnh liệt nhất. Cô bé ương nghạnh ngày nào giờ đây đã hiểu chuyện, yêu thương và tự hào về cha hơn bao giờ hết. Sau này, Thu đã trở thành cô liên lạc dũng cảm, được truyền sức mạnh về tình yêu cha và đất nước.
Câu ghép : Con bé ôm, hôn vết sẹo từng khiến mình không nhận ra cha, và níu giữ không cho cha rời đi khiến ai nấy chứng kiến đều rơi lệ.
Từ nối : tuy nhiên