Ví dụ về việc đọc diễn cảm là lao động sáng tạo có thể được minh họa qua cách mà mỗi người đọc một đoạn văn, một bài thơ, hay một kịch bản sân khấu. Mỗi người đọc có thể mang đến những cảm xúc, ngữ điệu và cách biểu đạt riêng, khiến cho mỗi lần đọc trở thành một trải nghiệm độc đáo và sáng tạo. Đây là một ví dụ cụ thể:
Hãy lấy bài thơ "Cảnh Khuya" của Hồ Chí Minh làm ví dụ:
Tiếng suối trong như tiếng hát xa,
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa.
Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ,
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.
1. **Người đọc 1:**
- Đọc với giọng trầm ấm, chậm rãi.
- Nhấn mạnh vào âm thanh “tiếng suối”, tạo cảm giác yên tĩnh và bình yên của đêm khuya.
- Giọng điệu thể hiện sự suy tư, lo lắng trong câu cuối “Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.”
2. **Người đọc 2:**
- Đọc với giọng thanh thoát, nhanh hơn.
- Tạo cảm giác nhẹ nhàng, thoải mái, như đang chiêm ngưỡng cảnh đẹp thiên nhiên.
- Giọng điệu mang tính chất lạc quan, kiên định khi đọc câu cuối, thể hiện sự quyết tâm của người chiến sĩ.
3. **Người đọc 3:**
- Đọc với giọng hùng hồn, mạnh mẽ.
- Nhấn mạnh vào từng từ ngữ để tạo nên sự sống động của cảnh vật.
- Sự nhấn nhá trong câu cuối mang lại cảm giác cấp bách và tinh thần trách nhiệm cao đối với vận mệnh đất nước.
Mỗi người đọc diễn cảm bài thơ này không phải là sự lặp lại đơn thuần, mà là một quá trình sáng tạo, mang đến những cách nhìn, cảm nhận và truyền tải khác nhau về nội dung bài thơ. Những yếu tố như ngữ điệu, tốc độ, cảm xúc và cách nhấn nhá đều tạo nên sự khác biệt, làm cho mỗi lần đọc trở thành một trải nghiệm độc đáo và mới mẻ.
Điều này minh chứng rằng đọc diễn cảm là một lao động sáng tạo, không chỉ đơn thuần là việc tái hiện lại văn bản mà còn là việc truyền tải, làm sống lại cảm xúc và ý nghĩa của từng câu chữ theo cách riêng của mỗi người.