Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Ngữ văn - Lớp 6
04/07 09:04:04

Viết 1 bài văn kể lại 1 trải nghiệm đáng nhớ của em trong nghỉ hè vừa qua

Viết 1 bài văn kể lại 1 trải nghiệm đáng nhớ của em trong nghỉ hè vừa qua(khiến e khôn lớn,trưởng thành) 
3 trả lời
Hỏi chi tiết
Trợ lý ảo
23
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Mùa hè vừa qua, tôi đã có một trải nghiệm đáng nhớ và đầy ý nghĩa, khiến tôi cảm thấy mình đã khôn lớn và trưởng thành hơn rất nhiều. Đó là chuyến đi tình nguyện tại một ngôi làng nhỏ ở miền núi xa xôi.

Ngay từ khi nghe tin về chương trình tình nguyện, tôi đã rất háo hức và quyết tâm tham gia. Tôi muốn làm điều gì đó có ích cho cộng đồng và cũng muốn thử thách bản thân. Sau khi đăng ký và được chấp nhận, tôi cùng các bạn tình nguyện viên khác bắt đầu chuẩn bị cho chuyến đi. Chúng tôi thu thập quần áo, sách vở, đồ dùng học tập và các nhu yếu phẩm để mang đến cho người dân ở ngôi làng đó.

Chuyến đi kéo dài một tuần, và mỗi ngày trôi qua đều là một bài học quý giá đối với tôi. Ngôi làng nằm sâu trong núi, đường đi rất khó khăn và hiểm trở. Nhưng khi đến nơi, chúng tôi được đón tiếp bằng những nụ cười rạng rỡ và sự hiếu khách của người dân. Điều đó khiến tôi cảm thấy mọi khó khăn đều trở nên nhỏ bé.

Trong suốt thời gian ở đó, chúng tôi đã cùng nhau xây dựng một ngôi trường nhỏ cho các em học sinh. Công việc tuy vất vả nhưng ai cũng hăng say và nhiệt tình. Tôi nhớ mãi những buổi sáng sớm, khi mặt trời còn chưa lên, chúng tôi đã bắt đầu công việc. Mồ hôi rơi ướt đẫm áo, nhưng trong lòng ai cũng tràn đầy niềm vui và hạnh phúc.

Ngoài việc xây dựng trường học, chúng tôi còn tổ chức các buổi học ngoại khóa, dạy các em nhỏ những bài học bổ ích và thú vị. Nhìn những ánh mắt trong sáng, những nụ cười hồn nhiên của các em, tôi cảm thấy mình đã làm được điều gì đó thật ý nghĩa.

Chuyến đi tình nguyện không chỉ giúp tôi hiểu thêm về cuộc sống khó khăn của người dân vùng núi, mà còn dạy tôi biết trân trọng những gì mình đang có. Tôi nhận ra rằng, hạnh phúc không phải là những điều xa hoa, mà đôi khi chỉ là những điều giản dị, nhỏ bé trong cuộc sống.

Kết thúc chuyến đi, tôi trở về nhà với nhiều kỷ niệm đẹp và những bài học quý giá. Tôi cảm thấy mình đã trưởng thành hơn, biết quan tâm và chia sẻ với mọi người xung quanh. Mùa hè vừa qua thực sự là một trải nghiệm đáng nhớ và ý nghĩa, giúp tôi khôn lớn và trưởng thành hơn rất nhiều.
0
4
Silent Now
04/07 09:06:36
+5đ tặng

Khi bác phượng già khoác trên mình chiếc áo choàng đỏ rực, cô bằng lăng vận chiếc váy tím ngắt và dàn đồng ca ve sầu không ngớt kêu vang là lúc một mùa hè bắt đầu. Đó cũng là lúc các bạn học sinh bước vào kì nghỉ bổ ích và lí thú. Cho tới bây giờ, tôi vẫn nhớ như in kì nghỉ hè năm lớp 2 ở quê ngoại tại Thái Bình.

Đó không phải là lần đầu tiên tôi về quê, nhưng chuyến đi lần này để lại cho tôi nhiều hiểu biết, nhiều kỉ niệm và nhiều cảm xúc hơn cả . Chị em tôi được báo trước sẽ được về quê, chúng tôi ai nấy đều háo hức, mừng vui, tất bật chuẩn bị bao nhiêu đồ đạc. Sáng sớm, chiếc xe bắt đầu chuyển bánh, để lại hàng cây, mái nhà trên con phố thân thuộc. Chẳng mấy chốc, đồng ruộng bao la hiện ra xanh mướt. Con đường làng thẳng, dài tít tắp. Hai bên đường là cánh đồng lúa đang độ chín vàng. Từng đợt gió thổi qua, đồng lúa nghiêng từng đợt theo gió như những con sóng trải dài vô tận.

Về chiều, vùng quê yên ả này đẹp như một bức tranh đa sắc màu và rộn như một bản hòa tấu. Sau lũy tre làng, mặt trời đỏ rực hắt ngang những tia nắng cuối ngày xuống vòm cây, tán lá. Cánh đồng thay chiếc áo vàng tươi hồi sáng bằng chiếc áo vàng ươm. Những ngôi nhà mái ngói đỏ xanh xen lẫn giữa vườn cây. Tôi nghe thấy tiếng gà kêu chíp chíp; tiếng lợn eng éc; tiếng vịt quàng quạc đòi ăn; tiếng mõ trâu, bò gọi sau ngày dài đi ăn; tiếng của những bác nông dân đang bàn tán xôn xao. Tôi gặp An vào buổi chiều đó. Nhà cô bạn gần nhà bà nội. Sáng hôm sau, tôi thấy An cầm một chiếc diều rất đẹp. Lúc đó, tôi thấy thích quá nên chạy sang hỏi mượn. Lúc đầu, An ngập ngừng nhưng sau đó cũng đưa cho tôi mượn chiếc diều. Tôi cầm và chạy vào sân. Nhưng tôi lại không biết chơi. Nghĩ hồi lâu, tôi lại ngó nghiêng sang nhà An. An thấy tôi và gọi tôi vào. Tôi ấp úng nhờ An chỉ cho tôi cách chơi. Cô bạn mỉm cười rồi kéo tôi ra một bãi cỏ rộng. Ở đó, từng đợt gió thổi rất lớn. An thả dây từ từ, chiếc diều bay bay trong gió, càng lúc càng cao. An đưa cho tôi cầm dây diều. Thế là cả sáng hôm đó, tôi và An đã chơi vui vẻ với nhau. Lúc về, chúng tôi đi qua cánh đồng. Những bác nông dân vẫn đang chăm chỉ gặt hái trên đồng. Tay cầm liềm, tay cầm bó lúa, gặt rồi bó liên tục. Trên gương mặt các bác rất nhiều mồ hôi. Bác khẽ lau bằng chiếc khăn đã đội sẵn rồi tươi cười gặt tiếp. Ôi chao! Cái khoảnh khắc nhìn thấy gương mặt đó tôi đã thấu hiểu sự vất vả của những người làm ra hạt thóc, hạt gạo.

Kể từ hôm đó, tôi và An trở nên thân thiết. An dẫn tôi đi nhiều nơi ở vùng đất này. Kì nghỉ này đã cho tôi hiểu rõ về quê hương của mình. Bây giờ, tôi luôn mong ngóng được nghỉ hè, để được về quê, gặp cô bạn hiền lành, gặp cánh đồng mênh mông, nghe tiếng chiều rộn rã và nghe tiếng quê hương vang trong trái tim mình.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng ký tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Winnie
04/07 09:07:29

Trong kỳ nghỉ hè vừa qua, tôi tham gia vào một chương trình tình nguyện xã hội ở vùng nông thôn xa xôi. Đó là lần đầu tiên tôi rời xa gia đình và trường lớp. Qua trải nghiệm đó, tôi học được giá trị của sự đoàn kết, chia sẻ và lòng nhân ái. Tôi cảm thấy trưởng thành, kiên nhẫn hơn và sẵn sàng giúp đỡ người khác hơn.

#yuno 

2
0
Kiên
04/07 11:24:35
+3đ tặng

Nhờ vào danh hiệu Học sinh giỏi của tôi năm ngoái mà giờ bố mẹ đã thưởng cho tôi một chuyến đi đến bãi biển Vũng Tàu diễm lệ và xinh đẹp.Hôm ấy, tôi không thể nào diễn tả được cảm xúc của mình: vừa vui mừng, vừa tự hào vì đây là phần thưởng tôi đạt được vì học tốt. A! Xe taxi đến rồi!

Ngồi trên xe, ngắm đường phố vào sáng sớm, tôi thấy thành phố nơi tôi ở sao mà đẹp thế! Hai bên đường trồng hai hàng cây xanh mát tươi tốt, thẳng tắp như những chú bộ đội đang đi diễu hành…Woa! Cuối cùng chúng tôi cũng đã đến biển rồi đây sao?!? Biển Vũng Tàu mơ mộng nhưng cũng tràn đầy sức sống đã làm tôi đứng mê mẫn nãy giờ. Ôi! cái mùi măn mặn trong làn gió thổi nhẹ qua làn tóc của tôi cũng đủ cho tôi cảm thấy sung sướng rồi! Khi gia đình tôi nhận phòng, tôi nhìn từ cửa sổ tầng năm mà thấy sao Vũng Tàu hùng vĩ, xinh đẹp thế này! Hôm nay trời thật đẹp, bầu trời trong vắt một màu xanh, không một gợn mây. Có một vài con chim biển đang bay lượn trên trời như muốn nhập bọn với những trò vui của du khách nơi đây! Mặt trời trông như quả bóng lửa rực rỡ giữa một màu xanh trong veo. Khi bố mẹ bảo tôi có thể xuống bãi rồi, tôi mừng rỡ chạy nhanh như gặp phải vàng, tôi đã mong chời giây ohút này lâu lắm rồi! Khi tôi bước xuống làn cát mềm mịn, tôi cảm giác như mình đang đứng trên một tấm thảm màu vàng nhạt bằng nhung vậy! Qua bờ cát mịn một chút là đã chạm những ngọn sóng tràn bờ vấy lên chân. Những ngọn sóng nghịch ngợm từng đợt vỗ đến chân tôi. Nứơc biển mát thật đấy! Tôi thấy biển như một tấm gương khổng lồ phản chiếu lại hình ảnh của bầu trời. Hình như tôi đạp phải thứ gì đó! A! Là những chiếc vỏ ốc. Nhìn chúng đọng nước biển, lấp lành dưới ánh nắng mặt trời đẹp thật! Cái màu trắng ngà, cái màu đo đỏ, cái màu hồng nhạt,… Nhìn khắp bãi, ngòai vỏ ốc còn có các chiếc dù đủ màu nhìn sống động như có những cây kẹo mút khổng lồ vậy!

Các du khách ở đây đa số là người nước ngòai, họ rất vui vẻ và thân thiện. Họ chơi những trò chơi thể thao, trông rất vui, như: bóng chuyền,… Nếu đã nói đến biển, người ta sẽ nghĩ ngay đến hải sản. Vì thế đến biển Vũng Tàu mà không ăn hải sản thì uổng lắm! Bố dẫn tôi và gia đình vào một tiệm bình dân trên bãi để ăn: nghêu, tôm, mực, cua,… Ngon quá! Đã xế chiều, gia đình tôi về khách sạn để nghỉ ngơi và chuẩn bị hành lí đi về. Nhìn ra ngòai, tôi thấy một bầu trời ửng đỏ. Mẹ tôi bảo đấy là trời đang nấu cơm. Khác với buổi sáng, trời vào hòang hôn trên biển có vài đám mây đủ màu trôi bồng bềnh. Trông chúng như những cây kẹo bông gòn màu sắc mà mẹ mua cho tôi khi tôi còn nhỏ. Biển thì phẳng lặng, trầm tính hơn biển vào sáng. Trển bãi cũng ít người tắm vì họ cũng như chúng tôi, đều về nghỉ ngơi cả rồi… Đã đến giờ chúng tôi phải về. Trước khi lên xe, tôi nhìn biển và cảm thấy cảm kích vì đất nước Việt Nam đã có những danh lam thắng cảnh trong đó có nơi tôi đang nghỉ mát- biển Vũng Tàu.

​Tôi sẽ cố gắng học tốt để bố mẹ cho tôi đến đây một lần nữa để tôi có thể thưởng thức bầu không gian hùng vĩ. Hình ảnh bãi biển Vũng Tàu đẹp như tranh và đầy sức sống này sẽ mãi mãi in sâu vào trái tim cũng như tâm hồn tôi như một kỉ miệm đẹp và đáng nhớ trong kì nghỉ hè năm lớp Sáu. Hẹn gặp lại năm sau đấy, Vũng Tàu ơi!

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng bạn bè học sinh cả nước, đến LAZI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Câu hỏi Ngữ văn mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo