Viết bài văn phân tích đoạn thơ sau: Viết bài văn phân tích đoạn thơ sau:
"Khuya nay quỳ xuống ôm chân Mẹ ơi đã lạnh toàn thân... Mất rồi! Cây cau già ngoài sân chết đứng Ngọn trầu không héo úng rụng rời Gió khóc ngoài giậu mồng tơi Tre trúc quờ quạng tìm hơi Mẹ già Mẹ hiền đi chuyến chợ xa Mùi Mẹ cánh Hạc bay ra cõi Trời Con thành đứa trẻ mồ côi Lặng chiều nhang khói tìm hơi Mẹ hiền!" (trích Mùi của Mẹ, Nguyễn Văn Anh)
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi Đoạn thơ "Mùi của Mẹ" của Nguyễn Văn Anh là một bức tranh đầy xúc động về nỗi đau mất mẹ, thể hiện qua những hình ảnh và cảm xúc chân thực, sâu lắng. Bài thơ không chỉ là lời than khóc của người con mà còn là sự tôn vinh, tri ân đối với người mẹ đã khuất. Mở đầu đoạn thơ, tác giả sử dụng hình ảnh "quỳ xuống ôm chân" để diễn tả sự đau đớn, tuyệt vọng của người con khi biết tin mẹ đã mất. Hành động này không chỉ thể hiện sự đau khổ mà còn là sự kính trọng, tôn thờ đối với người mẹ. Câu thơ "Mẹ ơi đã lạnh toàn thân... Mất rồi!" như một tiếng kêu xé lòng, thể hiện sự mất mát không thể bù đắp. Hình ảnh "Cây cau già ngoài sân chết đứng" và "Ngọn trầu không héo úng rụng rời" là những biểu tượng cho sự sống đã tàn lụi, sự mất mát không chỉ của con người mà còn của thiên nhiên. Cây cau và ngọn trầu, những hình ảnh quen thuộc trong cuộc sống hàng ngày, nay cũng trở nên vô hồn, tàn úa khi mẹ không còn. Điều này càng làm tăng thêm nỗi đau, sự trống trải trong lòng người con. "Gió khóc ngoài giậu mồng tơi" và "Tre trúc quờ quạng tìm hơi Mẹ già" là những hình ảnh đầy cảm xúc, thể hiện sự tiếc thương của thiên nhiên đối với sự ra đi của người mẹ. Gió, tre, trúc đều là những yếu tố tự nhiên, nhưng dưới ngòi bút của tác giả, chúng trở nên sống động, có hồn, như đang cùng chia sẻ nỗi đau với người con. Hình ảnh "Mẹ hiền đi chuyến chợ xa" là một cách nói ẩn dụ, thể hiện sự ra đi mãi mãi của người mẹ. "Mùi Mẹ cánh Hạc bay ra cõi Trời" là một hình ảnh đẹp, thể hiện sự thanh thản, nhẹ nhàng của linh hồn mẹ khi rời xa cõi trần. Tuy nhiên, đối với người con, sự ra đi này để lại một nỗi đau không thể nguôi ngoai, biến người con thành "đứa trẻ mồ côi". Cuối cùng, câu thơ "Lặng chiều nhang khói tìm hơi Mẹ hiền!" là một hình ảnh đầy xúc động, thể hiện sự cô đơn, lạc lõng của người con khi không còn mẹ. Hình ảnh "nhang khói" tượng trưng cho sự tưởng nhớ, tri ân đối với người đã khuất, nhưng cũng là biểu tượng cho sự mong manh, tạm bợ của cuộc sống. Tóm lại, đoạn thơ "Mùi của Mẹ" của Nguyễn Văn Anh là một tác phẩm đầy cảm xúc, thể hiện nỗi đau mất mẹ qua những hình ảnh chân thực, sâu lắng. Tác giả đã thành công trong việc truyền tải nỗi đau, sự tiếc thương và lòng tri ân đối với người mẹ đã khuất, khiến người đọc không khỏi xúc động và suy ngẫm.