òng. n tượng nhất với kỉ niệm tuổi thơ nào được b.* Đọc văn bản và thực hiện các yêu cầu bên dưới: • hô ben ớp tộị hường đốc ệu chu bi đư i Lộc bở lăm, muười một tuổi mà bảng đườa nh n tuới, cô khí co t nhi ộcổ v yều thưn hn rả ogc vm tốc bế n hưở uối cùng là Lộc ht chẳng ra hi , cư ống hược kn vào tập thể mả Lợc chỉnh hm rào hộc mn viế iề t hết thổi:Người ta báo thể tực yều thì tàng ti: học kểm, thể mã Lộc học chi ính hần tuú nháy mắco vót cho o thin ợc thì học lại chẳng giới giaup tồ. Tộc thờn nhit là mn i n hn hn nh c in o tới mut đầu, nhọc, ối chua đến nhà tốt làm hoọc, Lém nhất là món Toán, Có giồm. Còn tai, tóng tối có về cao lánh mày. Không hiểu sao, mỗi lần giúp tôi Khi tư inh Lộc rù ri ft nói. Mẹ tôi rất mên Lộc. MS. Nườnhg lúng thì lộc để làm gương cho tôi. Mẹ làm tôi lăm nỏi tự ái. Mẹ nói là Lộc bé mà học giỏi, chăm, ngoan, lại nền nếp cần thận... Có thể những điều trên mẹ tôi nơi đúng, nhưng riêng cái điểm cần thận thì tôi không chịu. Tôi nghĩ rằng Lộc "Ki bơ" thì có. Cả lớp tôi chúng nó đều nhận xét thế. Lộc có cái cặp sách đã cũ mà cứ quý như vàng, không bao giờ vút cặp xuống đất, không bao giờ dấm ngồi lên cặp. Có cái bút máy Trường Sơn nét đã to bè, thế mà cứ viết viết cất cất chi chút, chỉ dảm viêt cái bút ấy vào những buổi kiểm tra bài, còn ngày thường thì Lộc viết bút chấm mực. Có một số bạn trong lớp hay trêu Lộc là "Lộc kỉ", "Lộc cộc đuôi"... Mỗi lần như vậy Lộc chỉ mỉm cười hiền lành. Khi nào tức quá thì Lộc tách khỏi chúng tôi, đi lùi lũi một mình. [...] Cuối học kỳ hai, Lộc báo cho tôi một tin chả vui gì: - Bố tớ sắp mù hẳn rồi, Viện mắt người ta bảo phải mổ mới khỏi. Mấy hôm nữa bố tớ vào viện. Tớ phải làm thay cả phần việc của bố ở nhà để kiếm sống, lại còn phải chăm sóc bố nữa chứ. Chắc tớ chả tiếp tục học được nữa. - Lộc giúi vào tay tôi cái bút Trường Sơn: - Cậu cầm lấy cái này mà dùng, tớ giữ mà không dùng nó phí đi! Lúc này giọng Lộc đã run run, không còn bình tĩnh như trước. Tôi nắm chặt tay Lộc và nói: - Cậu cứ giữ lấy cái bút này. Cậu cần phải tiếp tục học. Tớ sẽ giúp cậu trong thời gian bố cậu vào viện. Sau giờ học ở trường, tớ sẽ về nhà cậu, chúng mình cùng học, cùng làm. Vả lại cái việc sửa dép cũng dễ thôi, cậu bảo tớ vài lần là tớ làm được. Mẹ tớ sẽ rất vui lòng nếu như tớ giúp được cậu. Mẹ tớ quý và thương cậu lam. Hôm sau, cuối buổi học, Lộc cứ nài ni tôi sẽ qua về nhà Lộc một chút vì bố Lộc muốn gặp tôi. Khi tôi tới nơi, bác đã đứng chờ sẵn ở cửa. Tôi vừa chào bác, bác đã kéo tôi lại gần, ôm choàng lấy tôi, bác nói: - Lộc nó đã nói hết với bác rồi. Cháu ngoan quá, tôt quá. Chấu học cùng lớp với em. Bác mong cháu che chở giúp đỡ nó. Khổ thân, nó bé bỏng và yếu đuối lắm! gì. Tôi nhìn hai giọt nước mắt lăn từ đôi mắt mờ đục của bác. Tôi nghẹn ngào nún lặng không nói được câu Câu 1. Xác định ngôi kể của câu chuyện trên. ngôi TU (Xuân Quỳnh, Bầu trời trong quả trứng) Câu 2. Tóm tắt các sự kiện chính được kể trong văn bản. Câu 3. Ngoại hình của nhân vật Lộc được miêu tả ra sao? Câu 4. Xác định và nêu tác dụng của một biện pháp tu từ được sử dụng trong những câu sau: CMg thưông hạy nêu hộc để làm gương cho tôi. Mẹ làm tôi lắm khi tự ái. Mẹ nói là Lộc bé mà học giỏi, chăm, ngoan, lại nền nếp cẩn thận..." Câu 5. Em có cảm nhận gì về nhân vật Lộc? (Trình bày từ 4 - 6 dòng) Câu 6. Theo em, tác giả muốn gửi gắm thông điệp gì đến người đọc?
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
**Câu 1:** Ngôi kể của câu chuyện là một nhân vật thứ nhất (tôi).
**Câu 2:** Tóm tắt các sự kiện chính: - Nhân vật chính, Lộc, là một học sinh ngoan hiền và nỗ lực trong học tập. - Lộc phải đối mặt với việc bố mắc bệnh nặng, và anh phải đảm nhận công việc gia đình để kiếm sống và chăm sóc bố. - Tôi, người kể chuyện, quyết tâm giúp đỡ Lộc tiếp tục học tập và vượt qua khó khăn.
**Câu 3:** Ngoại hình của nhân vật Lộc được miêu tả là bé bỏng, yếu đuối, và có cặp mắt mờ đục do bệnh mắt.
**Câu 4:** Tác dụng của câu "Mẹ làm tôi lắm khi tự ái" là biện pháp tu từ "so sánh". Câu này giúp nhấn mạnh tình cảm tự hào và lòng tự trọng của nhân vật tôi đối với Lộc, được học tập mẫu mực từ Lộc.
**Câu 5:** Lộc là một nhân vật rất đáng quý và đáng ngưỡng mộ. Dù đối diện với nhiều khó khăn trong cuộc sống nhưng Lộc luôn giữ vững phẩm chất, nỗ lực học tập và sẵn sàng giúp đỡ người khác. Tính cách hiền lành, kiên trì và sự tự trọng của Lộc là điều gây ấn tượng mạnh.
**Câu 6:** Tác giả muốn gửi gắm thông điệp về tình cảm giúp đỡ, sự hy sinh và lòng nhân ái. Qua câu chuyện về Lộc, tác giả muốn khơi gợi lòng từ bi và sự quan tâm đến những người có hoàn cảnh khó khăn, cũng như tôn vinh phẩm chất và nỗ lực trong học tập của một học sinh xuất sắc.
Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời
(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi. Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ