LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Cảm nhận bài thơ Không đề: Con thuyền đi qua để lại sóng. Đoàn tàu đi qua để lại tiếng. Đoàn người đi qua để lại bóng. Tôi không đi qua tôi để lại gì? vt bài văn nghị luận ptich tác phẩm trên

Cảm nhận bài thơ Không đề: Con thuyền đi qua để lại sóng. Đoàn tàu đi qua để lại tiếng. Đoàn người đi qua để lại bóng. Tôi không đi qua tôi để lại gì ?

vt bài văn nghị luận ptich tác phẩm trên

 
2 trả lời
Hỏi chi tiết
145
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
**Phân tích bài thơ “Không đề” của tác giả Xuân Diệu**

Bài thơ “Không đề” của Xuân Diệu thể hiện sâu sắc tâm tư và cảm xúc của con người trước dòng chảy của thời gian và sự tồn tại của bản thân. Mở đầu bài thơ, tác giả sử dụng hình ảnh gần gũi, quen thuộc để khắc họa sự phù du, nhất thời của những hiện tượng xung quanh.

“Con thuyền đi qua để lại sóng” – hình ảnh con thuyền gợi lên sự nhẹ nhàng, âm thầm. Cơn sóng chính là dấu hiệu của sự tồn tại, nhưng chỉ thoáng qua rồi lại mất đi. Tiếng sóng vỗ về trên mặt nước mang nỗi buồn của sự trôi nổi, của một hành trình mà con người không bao giờ có thể quay lại.

“Đoàn tàu đi qua để lại tiếng” – đoàn tàu tạo ra âm thanh ầm ầm, mạnh mẽ hơn so với thuyền. Nó không chỉ để lại tiếng mà còn để lại sự hoài niệm, nhớ thương của những cuộc khởi hành và những cuộc chia ly. Tiếng tàu khắc sâu vào tâm hồn con người như một dấu ấn khó phai mờ về thời gian.

“Đoàn người đi qua để lại bóng” – hình ảnh những con người là biểu tượng cho sự hiện hữu, cho mối quan hệ giữa con người với con người. Bóng người không chỉ đơn thuần là hình ảnh phản chiếu, mà còn gợi lên sự cô đơn, lẻ loi giữa dòng đời tấp nập. Mah một thời khắc thoáng qua, bóng dáng ấy sẽ mờ dần theo thời gian.

Cuối cùng, câu hỏi “Tôi không đi qua tôi để lại gì?” như một mũi tên đâm thẳng vào lòng người đọc. Bắt đầu từ những hình ảnh đẹp đẽ, gần gũi, tác giả đã dẫn dắt người đọc đến với sự trăn trở, thao thức về ý nghĩa tồn tại của bản thân. Nếu như thuyền, tàu, người đều để lại một dấu ấn nào đó, thì liệu bản thân tôi – một sinh linh nhỏ bé trong cuộc đời này – có thể để lại điều gì? Câu hỏi trăn trở ấy không chỉ thể hiện nỗi lo âu về sự tồn tại mà còn là khát vọng mạnh mẽ của con người về việc tạo ra giá trị, dấu ấn trong cuộc sống.

Trong bối cảnh xã hội hiện đại, con người ngày càng cảm thấy cô đơn và lạc lõng giữa cuộc sống đầy hối hả. Xuân Diệu đã khéo léo gửi gắm thông điệp về sự cần thiết của việc tìm kiếm ý nghĩa của cuộc sống, về trách nhiệm với những gì chúng ta để lại cho thế hệ mai sau.

Qua bài thơ “Không đề”, người đọc không chỉ cảm nhận được những hình ảnh sinh động mà còn cả những suy tư sâu sắc về sự sống, cái chết và dấu ấn mà mỗi người có thể để lại trong cuộc đời này. Thông qua đó, tác giả mời gọi chúng ta cùng suy ngẫm về giá trị bản thân và ý nghĩa của hành trình sống của mỗi con người.
2
1
+5đ tặng

Bài thơ bắt đầu bằng những hình ảnh quen thuộc của cuộc sống: con thuyền, đoàn tàu, đoàn người. Mỗi hình ảnh đều đi kèm với một dấu ấn riêng biệt mà chúng để lại: sóng, tiếng, bóng. Đó là những dấu vết vật chất, hữu hình, dễ dàng nhận thấy. Tuy nhiên, khi đặt câu hỏi về bản thân, nhà thơ lại sử dụng một cấu trúc tương tự nhưng mang ý nghĩa hoàn toàn khác biệt: "Tôi không đi qua tôi để lại gì?". Câu hỏi này như một lời tự vấn sâu sắc, đặt ra cho mỗi chúng ta một câu hỏi về giá trị đích thực của cuộc sống.

Nếu như con thuyền, đoàn tàu, đoàn người để lại những dấu vết vật chất, thì con người, đặc biệt là mỗi cá nhân, lại để lại những dấu ấn tinh thần. Đó có thể là những tác phẩm nghệ thuật, những phát minh khoa học, những tình cảm yêu thương, những hành động cao cả... Đó là những giá trị vô hình, nhưng lại có sức lan tỏa mạnh mẽ, có thể tồn tại lâu dài và ảnh hưởng đến nhiều người.

Câu thơ cuối cùng "Tôi không đi qua tôi để lại gì?" như một lời nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm của mỗi cá nhân đối với cuộc sống. Chúng ta sống trên đời không chỉ để hưởng thụ mà còn để cống hiến, để tạo ra những giá trị tốt đẹp cho xã hội. Mỗi người đều có một sứ mệnh riêng, một vai trò riêng trong cuộc đời. Và câu hỏi của nhà thơ chính là một lời thúc giục chúng ta hãy sống có ý nghĩa, để lại những dấu ấn đẹp đẽ trong cuộc đời này.

Bài thơ "Không đề" không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật mà còn là một câu hỏi lớn đặt ra cho mỗi chúng ta. Nó khơi gợi trong lòng người đọc những suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống, về giá trị của con người. Qua bài thơ, chúng ta nhận ra rằng cuộc sống không chỉ là một hành trình đi qua mà còn là một quá trình sáng tạo, để lại những dấu ấn riêng.

Để làm rõ hơn những cảm nhận trên, chúng ta có thể đi sâu vào phân tích một số vấn đề sau:

  • Giá trị của những dấu ấn: Những dấu ấn mà chúng ta để lại có thể là gì? Chúng có ý nghĩa như thế nào đối với bản thân và những người xung quanh?
  • Cách để để lại những dấu ấn đẹp: Làm thế nào để chúng ta có thể sống một cuộc đời có ý nghĩa và để lại những dấu ấn đẹp?
  • Vai trò của nghệ thuật trong việc khơi gợi suy ngẫm: Bài thơ "Không đề" đã sử dụng những hình ảnh nghệ thuật độc đáo để đặt ra những câu hỏi sâu sắc. Điều này cho thấy vai trò quan trọng của nghệ thuật trong việc thức tỉnh con người.

Bài thơ "Không đề" là một tác phẩm giàu tính nhân văn, gợi mở nhiều suy ngẫm. Nó sẽ mãi là một trong những bài thơ kinh điển của nền văn học Việt Nam.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Bài thơ "Không đề" của tác giả (mà bạn đang nhắc đến) mang nhiều ý nghĩa sâu sắc và mời gọi người đọc suy ngẫm về sự tồn tại và dấu ấn của con người trong cuộc sống. Qua ba hình ảnh: con thuyền, đoàn tàu, và đoàn người, tác giả thể hiện sự vận động và dấu tích của chúng trên cuộc sống. **Cảm nhận bài thơ:** Câu thơ “Con thuyền đi qua để lại sóng” gợi lên hình ảnh của những chuyến đi, những mối liên hệ giữa con người và thiên nhiên. Sóng là sản phẩm của sự di chuyển, của cuộc sống, nó vừa mạnh mẽ, vừa dịu êm; tượng trưng cho những kỷ niệm và ảnh hưởng mà mọi người để lại cho nhau. Tiếp theo, “Đoàn tàu đi qua để lại tiếng” lại khắc họa âm thanh – một dấu hiệu rõ rệt của sự hiện diện trong không gian. Tiếng động vang vọng, nhắc nhở về sự chuyển mình của cuộc sống; phản ánh rằng mọi con đường đi qua đều để lại âm thanh của những trải nghiệm và cảm xúc. Hình ảnh “Đoàn người đi qua để lại bóng” lại mang tính nhân văn sâu sắc hơn. Bóng của con người có thể là hình ảnh vật lý, nhưng nó còn đi xa hơn là một biểu tượng cho dấu ấn tinh thần mà mỗi cá nhân để lại trong lòng người khác; là ký ức, là câu chuyện, là tình yêu thương. Cuối cùng, câu hỏi “Tôi không đi qua tôi để lại gì?” khiến người đọc suy ngẫm về chính bản thân mình. Nó khơi gợi cảm giác tự vấn, đặt ra câu hỏi về ý nghĩa tồn tại và trách nhiệm của mỗi người trong cuộc sống. Nếu những thứ xung quanh đều để lại dấu ấn nào đó, thì riêng mình, liệu có để lại được gì? **Bài văn nghị luận phân tích:** Bài thơ "Không đề" mở ra một không gian triết lý sâu sắc về sự tồn tại của con người và những ảnh hưởng mà họ để lại cho thế giới. Qua từng hình ảnh cụ thể, tác giả không chỉ đơn thuần mô tả sự vật mà còn khơi gợi cho người đọc những suy tư sâu lắng. Mở đầu bài thơ, hình ảnh con thuyền gắn liền với cảm xúc của việc ra khơi, khám phá không gian mênh mông của đại dương. Sóng không chỉ là hậu quả của sự di chuyển mà còn là biểu tượng cho những kỷ niệm đẹp đẽ, những trải nghiệm sâu sắc của cuộc sống mà con người đã từng trải qua. Hình ảnh đoàn tàu đi qua để lại tiếng tạo ra một mảng không khí mạnh mẽ hơn, phản ánh sự chuyển động không ngừng của cuộc sống, những âm thanh hiện hữu mà mỗi cá nhân không thể làm ngơ. Nó nhắc nhở rằng, cuộc sống đầy ắp những chuyến đi, mỗi chuyến đi đều để lại ấn tượng, mặc dù có thể đó chỉ là những tiếng động thoáng qua nhưng lại góp phần làm phong phú thêm quỹ thời gian của cuộc đời. Hình ảnh đoàn người đi qua để lại bóng cho thấy rằng mỗi con người dù nhỏ bé vẫn có giá trị của riêng mình. Bóng không chỉ là cái còn lại sau khi đi qua mà còn là biểu tượng của sự ghi nhớ, những tư tưởng và cảm xúc mà người khác dành cho ta. Điều này mạnh mẽ nhấn mạnh ý nghĩa của mối quan hệ giữa người với người trong xã hội. Cuối cùng, câu hỏi tu từ “Tôi không đi qua tôi để lại gì?” đã mở ra một không gian cho những suy ngẫm cá nhân, khiến người đọc tự vấn về chính bản thân mình, về cái dấu ấn mà mình để lại trong cuộc đời này. Liệu mình đã tạo ra được những giá trị nào cho xã hội, cho gia đình, cho thế giới xung quanh mình? Hay đơn giản, mình chỉ là một cái bóng đi qua mà không để lại dấu vết gì đáng kể? Như vậy, bài thơ không chỉ đơn thuần là những hình ảnh mà còn là thông điệp sâu sắc về sự tồn tại, về giá trị của mỗi cá nhân trong cuộc sống. Nó khơi gợi cho chúng ta một cảm nhận về sự hiện hữu của bản thân giữa dòng chảy vô tận của cuộc đời. Thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm chính là sự cần thiết phải để lại dấu ấn của mình, dù chỉ là nhỏ bé, trong cuộc đời này.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Trắc nghiệm Tiếng Việt Lớp 9 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư