Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Hãy kể lại kỉ niệm sâu sắc nhất của gia đình em ( cùng nhau chia sẻ niềm vui/nỗi buồn, khó khăn trong cuộc sống)

Hãy kể lại kỉ niệm sâu sắc nhất của gia đình em (cùng nhau chia sẻ niềm vui/nỗi buồn, khó khăn trong cuộc sống). Yêu cầu: Chú ý chân dung nhân vật được khắc họa và chân dung tự họa về bản thân; thể hiện suy nghĩ đánh giá, cảm xúc của bản thân trên 2-3 sự việc hoặc đối tượng trong câu chuyện Xem thêm tại: https://loigiaihay.com/de-thi-hoc-ki-1-van-6-ket-noi-tri-thuc-de-so-14-a152551.html
2 trả lời
Hỏi chi tiết
38
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Một trong những kỉ niệm sâu sắc nhất trong gia đình em là dịp Tết Nguyên Đán năm ngoái. Đó là thời điểm mà cả gia đình em đều rất bận rộn chuẩn bị cho Tết, từ dọn dẹp nhà cửa, mua sắm thực phẩm đến làm mứt và bánh chưng. Mặc dù công việc không ít, nhưng không khí trong nhà luôn tràn ngập niềm vui và tiếng cười.

**Chân dung nhân vật:**
Bố em là người rất có trách nhiệm, luôn làm gương cho chúng em. Trong những ngày Tết, nhìn bố nhọc nhằn nhưng vẫn nở nụ cười, em cảm nhận được sự yêu thương và hy sinh của bố dành cho gia đình. Mẹ em thì vui vẻ, phụ trách chính trong việc nấu ăn và trang trí nhà cửa. Mẹ thường kể cho chúng em nghe về những truyền thống Tết của ông bà, khiến em càng hiểu thêm về nguồn cội của mình.

**Sự việc 1:**
Ngày 30 Tết, cả gia đình cùng nhau gói bánh chưng. Em nhớ rõ cái cảm giác hồi hộp khi lần đầu tiên được học cách gói bánh cùng bố. Mỗi chiếc bánh là một tác phẩm nghệ thuật, nhưng cũng là cả tấm lòng của mọi người gửi gắm. Bố kiên nhẫn hướng dẫn em từng bước, từ cách trải lá, cho nếp, đỗ đến cách buộc bánh. Mỗi lần buộc dây, em lại cảm thấy như mình đang gắn kết tình cảm gia đình lại với nhau. Tiếng cười, tiếng nói rộn rã, hòa quyện với hương thơm của nếp và đỗ như khắc sâu vào tâm trí em mãi mãi.

**Sự việc 2:**
Tối giao thừa, cả gia đình quây quần bên bàn thờ tổ tiên, cúi đầu lắng nghe những lời cầu nguyện của bố. Đây là khoảnh khắc em cảm thấy nặng nề nhưng cũng rất thiêng liêng. Em nghĩ về những khó khăn mà gia đình đã trải qua trong năm qua, từ những lúc khó khăn về tài chính đến những bệnh tật mà ông bà đã phải đối mặt. Em cảm nhận được nỗi buồn chất chứa trong lòng nhưng cũng thấy được sức mạnh và nghị lực của gia đình em. Ngay cả trong những lúc khó khăn, chúng em chưa bao giờ nguôi ngoai hay bỏ cuộc.

**Suy nghĩ, cảm xúc cá nhân:**
Những khoảnh khắc này khiến em nhận ra giá trị của tình cảm gia đình. Tình yêu thương và sự đoàn kết đã giúp chúng ta vượt qua mọi thử thách. Em cảm thấy tự hào khi được là một thành viên trong gia đình này. Mỗi kỉ niệm, dù vui hay buồn, đều là dấu ấn không thể nào quên trong tâm hồn em. Gia đình không chỉ là nơi để trở về, mà còn là chỗ dựa vững chắc trong cuộc sống đầy biến động này. Kể từ đó, em càng trân trọng những giây phút bên gia đình hơn, mỗi khoảnh khắc chính là một món quà quý giá mà cuộc sống ban tặng cho chúng em.
2
0
Bảo Nam
07/08 20:56:07
+5đ tặng

Mỗi người trong chúng ta, ai cũng có cho riêng mình những kỉ niệm khó quên. Đó có thể là kỉ niệm cùng bạn bè, đó có thể là kỉ niệm bên thầy cô và còn có những kỉ niệm bên gia đình, những người thân yêu ruột thịt của mình. Tôi cũng có rất nhiều kỉ niệm, đặc biệt, một kỉ niệm đầy sâu sắc với tôi là ngày cùng anh hai đi thi đại học.

Anh hai tôi là một người trầm tính, ít nói, anh học không quá giỏi nhưng bù lại rất chăm chỉ, cần cù. Năm đó, anh học lên lớp 12 và dự thi tốt nghiệp, sau đó anh đăng kí thi vào hai trường là Đại học Ngoại ngữ Huế và Đại học Bách Khoa Đà Nẵng. Những ngày tháng miệt mài bên sách vở cùng với áp lực của việc thi cử khiến anh tôi gầy hẳn. Vì bố mẹ phải đi làm kiếm tiền hàng ngày, tôi thì còn nhỏ cũng chẳng giúp được việc gì, anh phải một mình dọn dẹp rồi chuẩn bị bữa ăn cho cả nhà, lúc rảnh rỗi mới có thời gian học. Mỗi tối, anh Hai thức khuya học bài đến 2 giờ sáng mới đi ngủ. Tôi rất khâm phục sự kiên trì và cố gắng đó của anh và xem anh như một thần tượng của mình vậy.

Ngày sắp lên thành phố để thi Đại học, anh lo lắng mất ăn mất ngủ. Sau khi bàn bạc, gia đình đi đến thống nhất là để tôi đi với anh trai. Chọn tôi đi cùng anh vì một phần do bố mẹ vướng công việc nên không thể xin nghỉ được, một phần là tôi rất thích, vòi vĩnh cả nhà mãi mới được vì tôi muốn đi cùng anh, cổ vũ cho anh, hơn nữa tôi cũng chưa lên thành phố bao giờ nên rất mong được đi lần này . Rồi hai anh em tôi đóng gói quần áo cùng với một ít tiền bố mẹ cho lên đường. Dù anh đã lớn, cũng có vài lần anh lên thành phố chơi, song bố mẹ vẫn lo lắng, dặn cái này, cái kia để hai đứa tự biết chăm sóc nhau.

Anh tôi thi ở Đà Nẵng trước rồi mới ra thi ở Huế. Chúng tôi đến Đà Nẵng trước ngày thi một hôm. Mọi chuyện đều thuận lợi cho đến sáng ngày chuẩn bị đi thi thì tôi lại đau bụng dữ dội, dù rất cố gắng nhưng tôi không thể chịu đựng được, xỉu đi lúc nào không hay. Khi tỉnh dậy thì thấy mình đang ở bệnh viện. Lúc đó, anh tôi mới kể lại lúc ấy tôi đau khiến anh hoảng hốt, vừa lo, vừa sợ. Khi tôi ngất xỉu anh đã gọi cô chủ nhà trọ hai anh em tôi thuê nhờ đưa đi bệnh viện, sau khi bác sĩ khám thì bảo tôi bị ruột thừa phải mổ liền. Cuối cùng sau ca mổ đó tôi được cứu sống, còn anh thì lỡ dở buổi thi Đại học của mình, xem như cơ hội vào trường Bách Khoa cũng vì tôi mà anh phải chấp nhận bỏ thi. Lúc đó tôi vừa buồn vừa giận chính mình, tôi nắm tay anh nói:

- Em xin lỗi anh Hai, lẽ ra em phải là người giúp đỡ anh, động viên tinh thần cho anh để anh Hai thi, vậy mà giờ em lại càng khiến anh lo lắng, bố mẹ lo lắng.
Anh Hai xoa đầu tôi, an ủi:

- Không sao đâu em, bỏ lỡ cơ hội này thì anh còn cơ hội khác, quan trọng là sức khoẻ của em, em phải nhanh hồi phục để cùng anh ra Huế thi nữa nhé.

Tôi biết anh nói vậy thôi nhưng lòng anh buồn lắm, vì trường Bách Khoa chính là mơ ước bấy lâu của anh mà. Đó là lần mà tôi thấy mình có lỗi và thương anh nhất, giá mà tôi không vòi vĩnh bố mẹ để được đi cùng anh thì có lẽ đã không xảy ra chuyện như thế.

Bây giờ thì anh Hai tôi đã là cậu sinh viên năm cuối của trường Đại học Ngoại ngữ Huế. Ba năm đại học anh luôn đạt học bổng của trường. Ngoài việc học, anh còn đi dạy gia sư để có tiền đóng học phí giúp đỡ phần nào những khó khăn cho ba mẹ. Đến bây giờ, tôi vẫn luôn tự hào về người anh trai yêu quý của mình.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng ký tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
dieu thu
07/08 21:01:27
+4đ tặng

Kỉ niệm sâu sắc nhất của gia đình em là vào một dịp Tết Nguyên Đán cách đây vài năm. Đó là một năm đặc biệt khi cả gia đình em quyết định về quê ăn Tết cùng ông bà. Mặc dù đường đi xa và có nhiều khó khăn, nhưng chúng em đều rất háo hức.

Khi đến quê, không khí Tết tràn ngập khắp nơi. Ông bà em đã chuẩn bị một bữa tiệc lớn với những món ăn truyền thống như bánh chưng, giò lụa, và mứt Tết. Hình ảnh ông em, với mái tóc bạc phơ, nụ cười hiền hậu, đang chăm chút từng món ăn khiến em cảm thấy ấm áp và yêu thương. Bà em thì luôn bận rộn trong bếp, nhưng ánh mắt của bà luôn ánh lên niềm vui khi thấy các cháu quây quần bên nhau.

Trong suốt những ngày Tết, gia đình em đã cùng nhau chia sẻ những câu chuyện, những kỉ niệm vui buồn trong cuộc sống. Có những lúc, chúng em cùng nhau cười đùa, nhưng cũng có những lúc, câu chuyện lại trở nên trầm lắng khi nhắc đến những khó khăn mà gia đình đã trải qua. Em nhớ một lần, khi ông em kể về những ngày khó khăn trong quá khứ, khi gia đình phải vật lộn để vượt qua những thử thách. Những câu chuyện đó không chỉ giúp em hiểu hơn về ông bà mà còn khiến em cảm thấy tự hào về gia đình mình.

Kỉ niệm này không chỉ là những giây phút vui vẻ mà còn là bài học quý giá về sự đoàn kết và yêu thương trong gia đình. Em nhận ra rằng, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, chỉ cần có gia đình bên cạnh, mọi thứ đều có thể vượt qua. Từ đó, em luôn trân trọng từng khoảnh khắc bên gia đình, và cố gắng giữ gìn những giá trị truyền thống mà ông bà đã truyền lại.

Khi nhìn lại, em cảm thấy mình trưởng thành hơn, biết yêu thương và chia sẻ hơn. Kỉ niệm đó đã khắc sâu vào tâm trí em, là nguồn động lực để em phấn đấu trong cuộc sống, không chỉ vì bản thân mà còn vì gia đình.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 6 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo