Bài thơ "Ru mẹ" của tác giả Nguyễn Khoa Điềm đã chạm đến sâu thẳm tâm hồn em, gợi nhớ những kỷ niệm ấm áp về tình mẹ. Qua từng câu chữ, em cảm nhận được nỗi lòng của người con dành cho mẹ, một tình yêu thương vô bờ bến và sự biết ơn sâu sắc. Hình ảnh mẹ hiện lên thật gần gũi, giản dị nhưng cũng đầy thiêng liêng, như một ánh sáng dẫn đường trong cuộc đời mỗi con người. Những câu ru êm đềm vang vọng bên tai như chứa đựng cả một bầu trời kỷ niệm, những nỗi trăn trở, mong mỏi của mẹ dành cho con. Em cảm thấy vừa tự hào vừa xao xuyến khi nghĩ về sự hy sinh thầm lặng của mẹ, người đã dành cả cuộc đời chăm sóc và nuôi dưỡng con cái. Bài thơ không chỉ đơn thuần là tình mẹ, mà còn là tiếng nói của tất cả những tâm hồn con cái. Nó khiến em trăn trở và nhận thức rõ hơn về giá trị của tình yêu gia đình, một thứ tình cảm thiêng liêng và vĩnh cửu. "Ru mẹ" là một tác phẩm mãi mãi sống trong trái tim em, nhắc nhở em về trách nhiệm và tình yêu thương cần phải đền đáp.