Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Bài thơ "Trường Sơn, 12/1974" của Nguyễn Đình Thi không chỉ là một bức tranh sinh động về thời chiến mà còn ẩn chứa những bài học sâu sắc về thái độ sống, khơi gợi trong chúng ta nhiều suy ngẫm về cách đối diện với cuộc sống.
Hình ảnh người em gái hiện lên giữa bối cảnh chiến tranh khốc liệt, với "vai áo bạc màu quàng súng trường," là một biểu tượng cho tinh thần kiên cường, dũng cảm. Giữa khung cảnh rừng lạ đầy lá đỏ, giữa những đoàn quân vội vã tiến lên, người em gái ấy vẫn đứng đó, như một phần của quê hương, vững chãi và bình dị. Hình ảnh này khiến chúng ta nhận ra rằng trong cuộc sống, dù phải đối mặt với bao khó khăn, gian khổ, ta cần phải có tinh thần kiên định, không ngại vượt qua thử thách để đạt được mục tiêu. Tinh thần kiên cường ấy chính là nguồn sức mạnh giúp ta tiến lên, giúp ta vượt qua những chông gai trên con đường đời.
Không chỉ kiên cường, người em gái trong bài thơ còn tỏa ra một niềm lạc quan và hy vọng, dù đang ở giữa những cơn gió lộng và bụi mù của Trường Sơn. Nụ cười với "đôi mắt trong" như một tia sáng giữa bầu trời lửa, mang đến cho người lính niềm tin vào một tương lai tươi sáng. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng, trong cuộc sống, cho dù đối diện với bao nhiêu khó khăn, ta cần giữ vững niềm tin và sự lạc quan. Chính sự lạc quan đó sẽ giúp ta tìm thấy ý nghĩa trong những thử thách, giúp ta vững tin vào một ngày mai tốt đẹp hơn.
Bài thơ còn gợi lên tình yêu quê hương sâu sắc qua hình ảnh người em gái đứng bên đường "như quê hương." Quê hương ở đây không chỉ là nơi chôn rau cắt rốn, mà còn là nơi chứa đựng những giá trị tinh thần, những ký ức và tình cảm thiêng liêng. Hình ảnh người em gái như một phần của quê hương nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm của mình đối với đất nước, về sự cống hiến, hy sinh vì cộng đồng. Yêu quê hương không chỉ là một tình cảm tự nhiên mà còn là một thái độ sống, một động lực để ta phấn đấu, để ta sống có ích và cống hiến cho đất nước.
Sự gắn kết giữa người lính và người em gái trong bài thơ là một minh chứng cho tầm quan trọng của tình đoàn kết, sự đồng lòng trong cộng đồng. Dù chỉ là một cái chào, một lời hẹn gặp, nhưng nó đã thể hiện sự kết nối mạnh mẽ giữa hai con người, giữa những người cùng chung lý tưởng. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng, trong cuộc sống, ta không thể đi một mình. Sự gắn kết, đồng hành với người khác sẽ giúp ta vượt qua những khó khăn, cùng nhau xây dựng một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Cuối cùng, bài thơ còn truyền tải một thông điệp về việc trân trọng hiện tại và hướng về tương lai. Cái chào tạm biệt và lời hẹn gặp giữa Sài Gòn không chỉ là một lời nói suông mà còn là một lời hứa, một niềm hy vọng về những ngày hòa bình sắp tới. Điều này nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc sống trọn vẹn trong hiện tại, biết ơn những gì ta đang có, đồng thời không ngừng phấn đấu vì những mục tiêu trong tương lai. Sống trong hiện tại nhưng không quên hướng về tương lai, đó là cách sống mà bài thơ muốn gửi gắm.
Như vậy, từ bài thơ "Trường Sơn, 12/1974", ta có thể học được rất nhiều điều về thái độ sống: tinh thần kiên cường, sự lạc quan, tình yêu quê hương, sự gắn kết với cộng đồng, và việc trân trọng hiện tại trong khi không ngừng hướng về tương lai. Đây đều là những giá trị quý báu, giúp chúng ta sống ý nghĩa hơn, vững vàng hơn trên con đường đời.
Chấm điểm giúp mình
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |