Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết đoạn văn hỗn hợp 12 câu, nêu cảm nhận của em về bức tranh thiên nhiên của người lao động trong bài thơ Buổi gặt chiều. Sử dụng một câu hỏi tu từ, một trợ từ


Viết đoạn văn hỗn hợp 12 câu nêu cảm nhận của em về bức tranh thiên nhiên của người lao động trong bài thơ Buổi gặt chiều. Sử dụng một câu hỏi tu từ, một trợ từ
3 trả lời
Hỏi chi tiết
44
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Trong bài thơ "Buổi gặt chiều", tác giả đã khéo léo vẽ nên một bức tranh thiên nhiên sống động và đầy sức sống, gắn liền với hình ảnh người lao động. Cảnh sắc thiên nhiên vào chiều tà thật êm đềm, khi ánh nắng vàng vòi vọi rọi xuống cánh đồng xanh. Những cọng lúa chín đang nghiêng mình trong gió như vẫy gọi người gặt. Chẳng phải là một bức tranh tĩnh lặng, mà là nơi hội tụ của sức lao động cần cù, của niềm vui giản dị nhưng chân thành. Hình ảnh người nông dân chăm chỉ thu hoạch lúa mang đến sự gần gũi và thân thuộc. "Ai đã bao giờ cảm nhận được vẻ đẹp của buổi gặt chiều?" - câu hỏi tu từ ấy khiến ta dừng lại để suy ngẫm về giá trị của lao động. Trời chiều nhuộm đỏ cả không gian, tạo nên một khung cảnh vừa lãng mạn vừa bình dị. Tiếng cười nói râm ran vang vọng khắp cánh đồng, làm bật lên hình ảnh một cộng đồng gắn bó, cùng nhau chia sẻ thành quả. Mỗi nhát liềm, mỗi động tác đều chứa đựng tình yêu thiên nhiên và cuộc sống. Có lẽ, chính vẻ đẹp của bức tranh này đã chạm đến trái tim của biết bao người, nhắc nhở chúng ta trân trọng những giây phút lao động bình dị. Thiên nhiên trong thơ thật sự không chỉ là cảnh sắc, mà còn là tâm hồn, là cuộc sống của người lao động.
1
0
Nguyễn Trung Sơn
20/08 21:04:57
+5đ tặng

Bài thơ Buổi gặt chiều của nhà thơ Anh Thơ là một trong 4 bài thơ viết về ngày hè ở 4 thời điểm khác nhau: sáng hè, trưa hè, chiều hè và đêm hè. Chiều hè là thời điểm giao nhau giữa ánh sáng và bóng tối, giữa ngày và đêm, giữa không gian mặt trời rực sáng và bóng đêm bắt đầu tràn về. Vì vậy, xét trên tổng thể cảm hứng sáng tác, Chiều hè có được vẻ đẹp của sự thanh bình đã đành, chất thơ mộng bát ngát của bức tranh chiều quê hiện lên cũng thật ấm áp với niềm hạnh phúc trong sinh hoạt của con người.
Mặt trời lặn, mây còn tươi ráng đỏ
Cò từng đàn bay trắng phía đồng xa
Tiếng diều sáo véo von cùng tiếng gió
Hòa nhịp nhàng giọng ả hái dâu ca

Trong đồng lúa tươi vàng bông rủ chín
Những trai tơ từng bọn gặt vui cười
Cùng trong lúc ông già che nón kín
Ngồi đầu bờ hút thuốc thở từng hơi

Trên đê trắng, chỏm đầu phơ phất gió
Lũ cu con mê mải chạy theo diều
Bỏ mặc cả trâu, bò nằm vệ cỏ
Mắt mơ màng trông gió gợn hiu hiu.

Quả thật, đọc Anh Thơ cùng một lúc, nhất là tập thơ Bức tranh quê, ta có cái cảm giác đơn điệu về sự lặp lại cấu trúc qua từng bài, nhất là ta thường gặp các giới từ "trên", "trong", "ngoài"... khi nhà thơ miêu tả thiên nhiên thôn xóm và cảnh sinh hoạt của con người cùng một thời điểm nhất định. Bù lại, mắt ta chập chùng bao nhiêu là vẻ đẹp thiên nhiên, bắt gặp rất nhiều hoạt động thân thuộc của con người mà chính ta đã từng trải qua, đã từng trực tiếp tham gia giữa cõi thiên nhiên vô cùng thân thuộc ấy. Nhờ đó, cái đơn điệu không đến nỗi làm hồn ta thôi mê đắm, vấn vương về một cảnh sắc, một tâm tình hay một nét riêng trong sinh hoạt của con người quê kiểng. Đọc qua bài thơ Sáng hè, chúng ta bắt gặp cảnh "trời hồng hồng đáy nước lắng son mây", rồi trong Trưa hè lại tràn ngập mắt mình hình ảnh "trời trong biếc không qua mây gợn trắng". Cũng cảnh bầu trời mùa hè thôi, vậy mà Anh Thơ cứ tập trung miêu tả, song lòng ta vẫn đợi chờ, vẫn bâng khuâng đón nhận cái tâm cảm tiếp nhận của tác giả Bức tranh quê khi buổi chiều mùa hạ đang về giữa áng "mây còn tươi ráng đỏ", từng đàn cò chao liệng giữa tiếng sáo diều véo von cùng với giọng hát của những cô thôn nữ đang hái dâu: Mặt trời lặn, mây còn tươi ráng đỏ/Cò từng đàn bay trắng phía đồng xa/Tiếng diều sáo véo von cùng tiếng gió/Hòa nhịp nhàng giọng ả hái dâu ca.
Một bức tranh thiên nhiên thanh bình, thơ mộng. Cảnh vật và hoạt động của con người chan hòa ngay từ khổ thơ đầu. Tiếng sáo diều ngân nga cùng giọng hát. Màu ráng đỏ của áng mây chiều như treo bóng con diều sáo chơi vơi giữa tầng không. Quả thật, mỗi bức tranh của Anh Thơ viết bằng ngôn ngữ thơ ca đều ngỡ ngàng hiện ra trước mắt con người một chút bâng khuâng của điệu hồn dân tộc Việt để rồi từ cái nền của cảnh vật thiên nhiên, nhà thơ chạm khắc bóng dáng lao động của con người dầu dãi mà vui tươi, khó nhọc nhưng lạc quan, yêu đời tha thiết: Trong đồng lúa tươi vàng bông rủ chín/Những trai tơ từng bọn gặt vui cười/Cùng trong lúc ông già che nón kín/Ngồi đầu bờ hút thuốc thở từng hơi.
Lao động mà vẫn tươi cười, che nón kín trong ánh chiều buông vì sợ cái nắng nóng, "thở từng hơi" mà ung dung, thư thái thả từng vòng khói trắng. Trong cái vất vả vẫn thoáng nhẹ niềm yêu đời, thiết tha với cuộc sống là cảm hứng chính trong thơ Anh Thơ chăng? Có lẽ điều đó đã thể hiện nỗi niềm của tác giả về một tình yêu quê hương, yêu con người tha thiết.

Kết thúc đoạn thơ vẫn là hình ảnh con người, nhưng trẻ trung và tinh nghịch. Đó là những đứa trẻ hồn nhiên vô tư đang thả diều ngoài bờ đê lộng gió. Hiện thực gian khó và sự trong sáng tâm hồn là hai nét rất rõ trong tư tưởng bài thơ Chiều hè, khổ thơ này đã minh chứng thêm cho điều đó: Trên đê trắng, chỏm đầu phơ phất gió/Lũ cu con mê mải chạy theo diều/Bỏ mặc cả trâu, bò nằm vệ cỏ/Mắt mơ màng trông gió gợn hiu hiu.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
Amelinda
20/08 21:06:07
+4đ tặng

Mặt trời lặn dần, ráng chiều nhuộm hồng cả một khoảng trời. Cánh đồng lúa chín vàng óng, trải rộng mênh mông như tấm thảm khổng lồ. Trong không gian ấy, thấp thoáng những bóng người nông dân đang hối hả gặt lúa. Tiếng cười nói rôm rả hòa quyện với tiếng lúa rào rào đổ xuống, tạo nên một bản giao hưởng mùa vàng thật sống động.Hình ảnh "cò từng đàn bay trắng cánh đồng xa" gợi lên một không gian thanh bình, yên ả. Những chú cò trắng như những bông hoa di động, tô điểm thêm cho bức tranh đồng quê. Còn tiếng diều sáo véo von cùng tiếng gió lại như một bản nhạc nhẹ nhàng, du dương, đưa ta lạc vào một thế giới yên bình.Trong buổi chiều tà ấy, con người và thiên nhiên như hòa quyện làm một. Mỗi chuyển động, mỗi âm thanh đều tạo nên một bức tranh hài hòa, tuyệt đẹp. Liệu có còn gì tuyệt vời hơn khi được tận hưởng cảm giác thư thái, bình yên giữa cánh đồng lúa chín vàng vào một buổi chiều như thế?

"Hoà nhịp nhàng giọng ả hái dâu ca" là một chi tiết đặc sắc, làm nổi bật lên vẻ đẹp tâm hồn của người nông dân. Giọng hát ấy không chỉ là tiếng ca lao động mà còn là tiếng hát của niềm vui, của sự sống. Nó như một lời ca ngợi vẻ đẹp của quê hương, của cuộc sống lao động.Buổi gặt chiều không chỉ là một khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp mà còn là một bức tranh sinh hoạt đầy màu sắc. Nó gợi lên trong lòng ta bao cảm xúc: niềm vui, sự trân trọng, và lòng biết ơn đối với những người nông dân đã làm ra hạt gạo nuôi sống chúng ta.Qua bài thơ, ta càng thêm yêu mến vẻ đẹp của quê hương, của những con người lao động cần cù, chất phác. Hình ảnh buổi gặt chiều sẽ mãi in sâu trong tâm trí em, như một kỷ niệm đẹp về tuổi thơ.

0
0
Merrousie
21/08 00:05:46
+3đ tặng
Bài thơ "Buổi gặt chiều" của nhà thơ Trần Đăng Khoa đã khắc họa một bức tranh thiên nhiên đầy sống động và chân thực về người lao động. Trong không gian ấy, những cánh đồng vàng óng ánh, trải dài dưới ánh hoàng hôn rực rỡ tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp. Hình ảnh người nông dân chăm chỉ gặt lúa, mồ hôi nhễ nhại nhưng vẫn tràn đầy sức sống khiến ta cảm nhận được sự gắn bó sâu sắc giữa con người và đất đai. Cảnh vật như hòa quyện với tâm hồn người lao động, tạo nên một bức tranh vừa hùng vĩ vừa bình dị. Liệu có ai không cảm thấy tự hào khi nhìn thấy hình ảnh ấy? Những âm thanh của lúa rơi, tiếng cười nói của người dân như vang vọng trong không gian, làm cho bức tranh trở nên sinh động hơn bao giờ hết. Ánh nắng vàng nhẹ nhàng chiếu rọi, khiến mọi thứ trở nên ấm áp và gần gũi. Cảm giác hạnh phúc hiện rõ trên từng nét mặt của người lao động, họ như đang hòa mình vào thiên nhiên. Bức tranh thiên nhiên trong bài thơ không chỉ là hình ảnh của lao động mà còn là biểu tượng cho sức sống mãnh liệt của con người. Qua đó, ta thấy được vẻ đẹp của cuộc sống, của tình yêu quê hương và lòng kiên trì trong công việc. Một bức tranh vừa nên thơ vừa thực tế, khiến chúng ta không thể nào quê

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 9 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo