Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
bài thơ " Ngôi nhà" của tác giả Tô Hà đã khắc họa một bức tranh sinh động về ngôi nhà thông qua việc sử dụng các biện pháp tu từ như nhân hóa và so sánh. Ngôi nhà không chỉ là một công trình kiến trúc vô tri vô giác mà còn được miêu tả như một sinh thể sống động, mang theo cảm xúc và hành động của con người. Sự nhân hóa này khiến cho ngôi nhà hiện lên như một sinh linh khổng lồ, đầy sức sống, đang "tựa" mình vào nền trời sẫm biếc. Chính sự nhân hóa tài tình này đã biến ngôi nhà thành một phần của thiên nhiên, gần gũi và hòa hợp với con người.Việc so sánh ngôi nhà với "bài thơ sắp làm xong" hay "bức tranh còn nguyên màu vôi gạch" càng làm tăng thêm vẻ nên thơ, trữ tình của ngôi nhà. Những hình ảnh này không chỉ phản ánh sự đẹp đẽ, sống động của ngôi nhà mà còn gợi lên sự tươi mới, tinh khôi của công trình đang được hoàn thiện. Ngôi nhà như một anh chàng khổng lồ đáng yêu, đang nghỉ ngơi sau một ngày lao động vất vả, "thở" ra mùi vôi vữa nồng hăng - một mùi đặc trưng của sự xây dựng, hoàn thiện.Qua cách miêu tả chân thực mà lại rất đỗi sinh động, đoạn thơ đã làm nổi bật hình ảnh ngôi nhà đang xây dựng, đồng thời thể hiện sự đổi mới, phát triển hàng ngày trên đất nước. Những chi tiết này không chỉ làm cho ngôi nhà trở nên gần gũi, thân thiện hơn mà còn gợi lên một bức tranh về sự phát triển, đổi thay của cuộc sống.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |